HOA SÚNG ĐEN - Trang 231

“Cả Mary nữa, còn chán hơn, đầu tiên là nó sẽ khóc, rồi sau đó sẽ đi kể

tất tần tật cho cảnh sát nghe. Cậu muốn mẹ sẽ móc mắt tớ sao?”

“Vậy bọn mình làm gì đây?”
Fanette ngắm nhìn khoảng không gian trước khách sạn Baudy, đến tận

đường Roy: những khối rơm bằng cỏ khô cuộn tròn tạo ra ít bóng mát trên
thảm cỏ ngắn, cánh đồng cỏ trải dài phía sau, đến tận cửa sông Epte và
sông Seine, hòn đảo Tầm Ma nổi tiếng.

Đây là những cảnh đã khiến ông Jamnes say mê… Những cảnh mà vì

chúng ông đã từ bỏ tất cả. Quê hương Connecticut, vợ con của ông. Ông
đã nói với mình điều đó.

“Tớ không biết, Paul ạ. Cậu nghĩ là tớ điên phải không?”
“Không…”
“Ông ấy chết rồi, tớ thề với cậu…”
“Chính xác là ở đâu?”
“Trên cánh đồng lúa mì, sau khu giặt, sau nhà xay bột của bà phù thủy.”
“Ta đến đó nào…”
Cả hai đi xuống phố Grands-Jardins. Chiều cao của mấy bức tường đá ở

mặt tiền các ngôi nhà dường như đã được tính toán rất chính xác để có tối
đa bóng râm phủ kín con phố nhỏ. Bóng mát khiến Fanette hơi rùng mình.

Paul cố trấn an bạn mình:
“Cậu đã nói với tớ là ông James đã dựng bốn chiếc giá để vẽ! Ngoài ra

còn có các dụng cụ, bảng màu, dao, hộp màu. Chắc chắn phải có dấu vết,
phải còn dấu vết ở đó…”

Fanette và Paul dành hơn một tiếng đồng hồ trên cánh đồng. Chúng chỉ

tìm thấy đám lúa mì đổ rạp xuống, như thể có người đã chết ở đó…

Ít nhất là mình đã không mê sảng về chiếc quan tài bằng rơm này…
… hoặc, Paul đã đính chính, như thể ai đó đã ngủ ở đây vài phút. Làm

sao để phân biệt sự khác nhau?

Paul và Fanette cuối cùng cũng tìm thấy những cây lúa mì dính màu vẽ.

Một số nhuộm màu đỏ, đó có lẽ là máu, chúng không biết. Làm sao phân
biệt được sự khác nhau giữa một giọt máu và một giọt màu vẽ màu đỏ?
Cũng có những mảnh hộp màu vẽ bị nát. Nhưng điều đó chẳng chứng minh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.