HOA SÚNG ĐEN - Trang 241

“Không…”
“Rằng nếu tìm kỹ một chút ta có thể sẽ tìm thấy ở đó còn cất giấu hàng

chục bức họa của các họa sĩ bậc thầy. Renoir, Sisley, Pissarro… Và dĩ nhiên
cả những bức họa hoa súng chưa từng được biết đến của Monet.”

“Sếp đã nhìn thấy chúng chưa?”
“Một bức tranh màu phấn của Renoir. Cũng có thể…”
“Cô ấy trêu sếp thôi!”
“Đương nhiên… Nhưng tại sao cô ấy lại kể cho tôi nghe một câu chuyện

như thế? Cô ấy thậm chí đã nói rằng đó là một loại bí mật Polichinelle

*

tại

Giverny…”

Sylvio trộm nghĩ đến cuộc đối thoại với Achille Guillotin về những bức

họa mất tích của Monet. Một bức họa mất tích và có khả năng được một
người vô danh tìm thấy, sao lại không chứ? Như là những bức hoa súng đen
nổi tiếng. Nhưng đến hàng chục bức thì khác!

“Cô ấy đùa sếp thôi. Cô ấy định lừa sếp. Tôi đã nói điều đó với sếp ngay

từ đầu… Và tôi có cảm tưởng cô ấy không phải là người duy nhất trong
ngôi làng này.”

Sérénac không phản ứng và lại tập trung vào con đường trước mặt,

không đi chậm lại. Sylvio nghiêng khuôn mặt tái nhợt ra cửa sổ. Hai lỗ mũi
anh cố hít lấy luồng không khí mát lành.

“Cậu ổn chứ, Sylvio?” Sérénac lo lắng hỏi.
“Vẫn trong giới hạn… Tôi đã phải nốc hơn chục ly cà phê đêm qua để

giữ cho mình tỉnh táo. Ấy vậy mà sáng nay, các bác sĩ đã quyết định giữ
Béatrice đến cùng.”

“Tôi cứ tưởng là cậu chỉ uống trà thôi, không đường đúng không?”
“Tôi cũng thế, tôi cũng tưởng…”
“Thế thì cậu làm gì ở đây nếu vợ cậu đang ở nhà hộ sinh?”
“Họ sẽ gọi ngay cho tôi khi có tin gì mới… Bác sĩ sản khoa sẽ qua… Em

bé vẫn yên ổn trong ổ của nó, từ từ thôi, các bác sĩ cho rằng có lẽ còn kéo
dài nhiều ngày nữa…”

“Và trước mắt, cậu vẫn thức đêm để nghiên cứu vụ này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.