HOA SÚNG ĐEN - Trang 27

❀ ❀ ❀

Qua cặp kính râm của thanh tra Sérénac, mặt tiền khách sạn Baudy mang
tông màu Sepia, kiểu thời Hoàng Kim, và đôi chân cô bé phục vụ xinh đẹp
đang băng qua đường như có màu của chiếc bánh sừng bò nướng vàng.

“Được rồi Sylvio. Cậu xem xét lại một lần nữa cho tôi toàn bộ những thứ

tìm được dọc con sông. Nhớ nhé, tất cả đều đã được đưa đến phòng thí
nghiệm, các dấu chân, tảng đá, thi thể Morval… Nhưng có thể ta đã bỏ qua
chi tiết nào đó. Tôi không biết nữa, khu nhà giặt, những cái cây, chiếc cầu.
Cậu sẽ xem lại tại hiện trường. Đi vòng quanh và xem liệu cậu có thể tìm
được các nhân chứng hay không. Về phần tôi, không có lựa chọn nào khác,
tôi sẽ phải đi gặp bà quả phụ Patricia Morval… Cậu có thể nói tóm tắt
thông tin về anh chàng Jérôme Morval này được không?”

“Vâng, Laur… À thưa sếp.”
Sylvio Bénavides rút từ dưới gầm bàn ra tập tài liệu. Sérénac vẫn theo

dõi cô phục vụ.

“Cậu có muốn uông gì không? Một ly rượu anit? Một ly vang trắng?”
“Dạ không, không. Tôi không uống gì đâu.”
“Cà phê cũng không à?”
“Không. Không. Sếp không cần phải…”
Bénavides lưỡng lự.
“Vâng, một tách trà…”
Laurenç Sérénac giơ tay lên vẫy.
“Thưa cô? Một tách trà và một ly vang trắng. Một ly Gaillac, ở đây có

loại này không?”

Anh quay đầu về phía viên cấp phó của mình.
“Việc xưng hô thân mật với tôi khó đến thế sao? Sylvio, tôi bao nhiêu

tuổi nào? Hơn cậu bảy tuổi hay mười tuổi? Chúng ta đều là đồng cấp.
Không phải vì tôi lãnh đạo đồn cảnh sát Vernon từ bốn tháng nay mà phải
xưng hô trịnh trọng với tôi. Ở miền Nam, ngay cả lính mới cũng xưng hô
thân mật với sếp…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.