HOA SÚNG ĐEN - Trang 39

“Rất góa phụ! Rất rất góa phụ. Còn việc điều tra của cậu thì sao?”
“Không có gì mới… Tôi đã nói chuyện với một vài người hàng xóm

đang ngủ vào sáng hôm sau xảy ra án mạng và họ không biết gì cả. Còn các
thông tin khác, để xem sao. Mọi thứ đều được cho vào lọ thủy tinh và túi
nhựa trong… Chúng ta về hang chứ ạ?”

Sérénac xem đồng hồ. Đã 16 giờ 30.
“Ừ… Cậu thôi. Tôi còn một cái hẹn không thể bỏ lỡ…”
Anh quả quyết trước thái độ ngạc nhiên của viên cấp phó:
“Tôi không muốn nhỡ mất buổi tan trường.”
Sylvio Bénavides nghĩ rằng mình đã hiểu.
“Để tìm một đứa trẻ mười một tuổi sắp mừng sinh nhật?”
Sérénac nháy mắt vẻ đồng lõa với Sylvio.
“Có thể nói vậy… Và cũng để khám phá một chút viên ngọc quý của

trường phái Ấn tượng, cô giáo tiểu học mà Jérôme Morval thèm muốn như
một bức tranh của Monet.”

❀ ❀ ❀

Tôi đợi ô tô chở học sinh dưới tán cây đoạn trên quảng trường năm giữa tòa
thị chính và trường học. Đó là nơi râm mát nhất làng, chính xác là khoảng
vài mét phía trên phố Claude-Monet. Tôi gần như chỉ có một mình. Thực
tế, ngôi làng đã trở nên thật lạ: chỉ một đoạn đường vài mét là đủ để chuyển
tiếp từ cảnh ồn ào của dòng người đứng chờ trước các bảo tàng hay phòng
tranh đông nghịt sang các con phố nhỏ vắng vẻ của một ngôi làng nông
thôn.

Trạm xe buýt nằm ngay trước cổng trường, hay gần như thế. Bọn trẻ

đang chơi trong sân, sau hàng rào. Neptune đang đứng ở xa, dưới một cây
đoạn, nó sốt ruột đợi bọn trẻ được phóng thích khỏi cái lồng. Nó mê mẩn
việc đó, Neptune thích chạy theo bọn trẻ.

Ngay trước trường làng, người ta mở xưởng vẽ Học viện Triển lãm Nghệ

thuật. Khẩu hiệu được sơn rất to trên tường: QUAN SÁT ĐI ĐÔI VỚI

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.