HOA SÚNG ĐEN - Trang 52

tội vạ lên đám cây thục quỳ hồng và đuôi diều. Hai đứa khách đang chạy,
xa hơn một chút, và lao vào cánh đồng ngay trước mặt khách sạn Baudy.
Tôi nhận ra chúng, hai đứa trẻ này luôn đi cùng nhau. Paul và Fanette. Tôi
cũng trông thấy Neptune đang chạy bên chúng trong đám cỏ khô. Con chó
này không rời lũ trẻ, nhất là Fanette, cô bé với hai bím tóc.

Tôi sẽ nói với quý vị điều này, tôi trở nên lú lẫn mất rồi, tôi cho là thế.

Tôi cứ lo lắng cho con chó già của mình trong khi không có tôi thì nó vẫn
xoay xở rất ổn với những đứa trẻ trong làng.

Cuối con phố, thấy trạm dừng xe tiếp theo, tôi không thể ngăn mình thở

dài. Cứ như một đợt di dân vậy! Hơn hai mươi hành khách đang chờ, với
những chiếc va li có bánh xe, ba lô, túi ngủ và đương nhiên, những bức
tranh to được cuộn trong giấy kraft.

❀ ❀ ❀

Fanette nắm tay Paul. Chúng trốn sau bó cỏ khô, trong cánh đồng rộng lớn
nằm giữa đường Roy và phố Claude-Monet, ngang tầm với khách sạn
Baudy.

“Suỵt, Neptune. Tránh ra! Mày sẽ làm bọn tao bị lộ mất…”
Con chó nhìn hai đứa trẻ mười một tuổi mà không hiểu gì cả. Lông nó

dính đầy rơm.

“Đi đi! Con chó ngu ngốc này!”
Paul cười thoải mái. Chiếc áo sơ mi rộng phanh ra. Cậu bé đã ném chiếc

cặp sách sang bên cạnh.

Mình thích tiếng cười của Paul, Fanette thầm nghĩ.
“Bọn nó ở kia kìa. Cô bé đột nhiên kêu lên phấn khích. Ở ngay cuối phố!

Đi nào…”

Chúng chạy trốn. Paul chỉ đủ thời gian nhặt cặp sách lên. Tiếng chân bọn

trẻ vang lên trên phố Claude-Monet.

“Paul, nhanh lên!” Fanette vẫn vừa hét vừa kéo tay cậu bé.
Những bím tóc của cô bé bay trong gió.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.