HOA SÚNG ĐEN - Trang 85

Giờ thì Sérénac xoa hai khuỷu tay bị đau.
“Cậu đùa tôi hay cậu nghiêm túc đấy?”
“Sếp mới biết tôi nên nghĩ tôi là loại người bịa ra một câu chuyện như

thế được ư? Sếp biết đấy, từ sơ khởi loài người, con người trên khắp thế
giới đã ăn thịt sống. Sếp không thể tưởng tượng được đâu, thật thú vị khi
tìm hiểu điều đó. Không có việc nào mang tính toàn cầu mà lâu đời như
việc nướng thịt…”

“Và giờ thì cậu có tới mười bảy cái khay nướng thịt trong vườn… Âu

cũng là chuyện thường… Cậu nói đúng, suy cho cùng trang trí như thế sẽ
đẳng cấp hơn đặt những người lùn trong vườn…”

“Đẳng cấp, độc đáo, có giá trị văn hóa, có tính trang trí… Và hơn nữa,

cái tinh tế nhất trong những cái tinh tế, như vậy rất tiện khi mời hàng xóm
láng giềng…”

Sérénac đưa tay vuốt tóc khiến chúng rối tung lên.
“Tôi đã chuyển đến vùng toàn kẻ điên…”
Sylvio mỉm cười.
“Vẫn chưa là gì đâu… Một dịp khác, tôi sẽ nói với sếp về những truyền

thống của miền Nam và sự khác biệt giữa những khay nướng thịt kiểu Ca
ta

*

và kiểu Xê ven

*

…”

Anh bước lên bậc tam cấp trước mái hiên.
“Nào, vào trong thôi sếp… Sếp tìm nhà tôi dễ chứ?”
“Ngoại trừ hai mươi mét cuối cùng, thì đúng là dễ tìm! Xem nào, nếu

không kể mấy cái khay nướng thịt, thì ở khu này khá là sang chứ hả. Cối
xay, nhà lợp rạ…”

“Vâng, tôi rất thích, nhất là khi nhìn từ đây, ngay trước hiên nhà.”
Đến lượt thanh tra Sérénac bước lên bậc tam cấp.
“Rốt cuộc, ở đây,” Sylvio tiếp tục giải thích, “vì đêm rồi nên chúng ta

không thấy rõ. Nhưng ban ngày sẽ rất tuyệt. Hơn nữa, thưa sếp, Cocherel là
một khu khá kỳ quái.”

“Kỳ quái hơn câu lạc bộ những người thích nướng thịt không? Cậu kể tôi

xem nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.