HOA TẦM GỞI - Trang 47

Em gọi:
- Đi đâu thế anh Lương? Giận tụi em hở?
Anh Lương quay lại, cười hì hì:
- Giận các hoàng tử, công chúa nhỏ thế nào được mà giận.
- Thế anh đi đâu đấy?
- Ông làm vườn lười nhất hoàng cung đi tìm chỗ mát ngồi nghỉ để kể
chuyện cổ tích cho... cho bươm bướm nghe...
- Bươm bướm đâu nào?
Anh Lương chỉ vào chúng em, vừa vỗ tay vừa hát:
Kìa con bướm vàng
Kìa con bướm vàng
Xoè đôi cánh
Xoè đôi cánh...
Chúng em vỗ tay hát theo anh, vừa ùa đến bên anh, chia nhau ngồi quây
quần chung quanh.
Anh Lương bắt đầu kể chuyện, giọng kể hấp dẫn của anh lôi cuốn chúng
em từ những câu đầu tiên:
- Ngày xưa, ở một nước kia, đức vua rất anh minh, nhân đức, người đã già
mà vẫn chưa có con nối nghiệp...
***
Một trận mưa to kéo dài suốt chiều hôm ấy, giữ em lại cô nhi viện đến gần
tối mới về đến nhà. Niềm vui sướng như còn vướng vất quanh em. Dư âm
những tiếng cười đùa réo rắt đâu đó.
Nhưng chừng như em chẳng thể có được niềm vui lâu dài. Anh Phong cho
xe vào ga ra xong, em xuống xe bước nhanh vào nhà, định tìm má nuôi em
để khoe cánh nơ màu tím thật đẹp của cô Diệu Hằng làm tặng. Má nuôi em
không có ở phòng khách. Em đi vòng ra sau bếp, cũng không. Trong phòng
của người, cũng không. Và đến phòng nhỏ Thu Mai, em ngạc nhiên thấy
mọi người có mặt sẵn nơi đây.
Chị Uyên thấy em, hằn học vô cớ:
- Đi chơi về đấy à? Chắc vui lắm nhỉ? Chẳng có gì phải lo lắng hết.
Em đến bên má nuôi, nhìn nhỏ Thu Mai trùm chăn trên giường, em hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.