HOA TẦM GỞI - Trang 63

gương mặt má nuôi em và bác Tường trai. Hai tia mắt long lanh, nhọn hoắt
xuyên thẳng về phía em. Em bỗng ù té chạy về phòng.
Khiếp hãi quá. Đôi mắt ấy bao ngày em tránh, đôi mắt ngày xưa đã không
thèm nhìn em dù chỉ trong giây phút. Mà nay em gặp lại...
Em ôm mặt mong tìm che chở, nhưng không khóc được.
Tiếng má nuôi em:
- Tôi xin lỗi đã giấu ông...
Tiếng bác Tường:
- Tôi cũng thành thật xin bác bỏ lỗi cho...
Ba nuôi em - người vừa ném cho em hai tia nhìn dữ tợn - mỉa mai:
- Bà nói với tôi là đã gửi nó trở lại cô nhi viện. Hừ! Gửi về cô nhi viện...
Rồi có tiếng giầy nện mạnh trên nền, xa dần, tiếng bác Tường:
- Kìa bác! Bác ở lại nghe tôi phân trần đã nào.
Tiếng khóc nửc nở của má nuôi em vọng vào.
Cô nhi viện!
Có lẽ chỉ có nơi
đó mới là nơi em có thể sống yên vui. Văng vẳng bên tai em những tiếng:
Cô nhi viện... cô nhi viện...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.