HÓA THÂN - Trang 47

biến thân thể, và đó, nó không còn là kẻ hèn mọn bất hạnh, khiếp sợ mơ
ước, mặc dù nó biết rằng cái thân thể mỏng manh yếu đuối của nó cản trở
thực hiện những điều mơ ước, và lúc đó nó sẵn sàng cho cuộc chiến đấu, cho
một cuộc chiến tranh thực sự, duy nhất. Con người lại sinh ra đời, sẵn sàng
đối mặt với tất cả, bất chấp thần linh và vũ trụ.

Rockwell thở hổn hển khản cả giọng, tim anh đập thình thịch, anh cúi

người xuống bên Smith, thận trọng, sùng kính đặt lòng bàn tay lên tấm vỏ
giáp lạnh, bất động của Smith và nhắm mắt. Trí lực, niềm khao khát mãnh
liệt, niềm tin vững chắc vào Smith, tràn trề trong anh. Anh đúng. Thực sự
đúng. Anh biết điều đó. Anh mở mắt nhìn Hartley và McGuire, họ chỉ là
những bóng đen trong căn phòng mờ tối, cửa sổ bị che kín.

Sau phút im lặng ngắn ngủi, Hartley tắt điếu thuốc lá, hắn nói:

— Mình không tin vào lý thuyết đó.

Còn McGuire nói:

— Bằng cách nào cậu biết được là có thể tất cả những gì bên trong Smith

đang hòa thành một thể gì đó? Cậu đã chụp ảnh quang tuyến rồi chăng?

— Không, làm thế rất nguy hiểm. Nhỡ cái đó có thể ngăn trở quá trình

biến đổi của anh ta, như ánh nắng mặt trời đã từng ngăn trở.

— Như thế nghĩa là anh ta sẽ trở thành siêu nhân?

— Chúng ta còn sống, chúng ta sẽ nhìn thấy.

— Theo cậu, anh ta có nghe thấy những gì chúng ta đang nói về anh ta

không?

— Nghe thấy hay không, chưa rõ, nhưng có một điều rõ ràng là chúng ta

đã biết được bí mật mà lẽ ra chúng ta không nên biết. Nói chung Smith
không muốn để mình và McGuire biết điều đó. Vì sau đó anh ta phải chịu
ràng buộc với chúng ta. Những siêu nhân không muốn cho ai biết về mình.
Con người ta thường hay ghen ghét, đố kỵ, đầy căm thù. Smith biết nếu bí
mật bị lộ ra, anh ta sẽ bị nguy hiểm. Cũng có thể, Hartley, lòng căm thù của
cậu đối với anh ta khởi sự từ đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.