HÓA THÂN - Trang 57

gần đây thôi tan nát như cái vỏ con nhộng vỡ vụn. Rockwell hỏi Smith:

— Sức khoẻ hiện nay anh thấy thế nào?

— Tuyệt vời. Tràn trề sức khỏe. Thật là tuyệt diệu nếu không tính đến

điều là tôi đã bất tỉnh trong thời gian dài như vậy.

— Đúng, quả là tuyệt diệu. – Hartley nói.

— Các ông hình dung xem, tôi ngơ ngác như thế nào khi trông thấy tấm

lịch. Thế đó, bấy nhiêu tháng qua và đùng một cái, như là không có chuyện
đó vây! Tôi đã đoán ra mọi điều những gì đã xảy ra với tôi trong bấy nhiêu
thời gian.

— Chúng tôi đã đoán ra.

McGuire cười:

— Này, đừng quấy rầy anh ta, Hartley. Đơn giản là cậu căm tức anh ta…

Smith băn khoăn dướn cao lông mày:

— Căm tức? Căm tức tôi? Vì sao?

— Đây, vì sao đây! – Hartley xoè các ngón tay ra. – Cái bức xạ đáng

nguyền rủa; đêm ngày tôi ngồi bên anh trong phòng thí nghiệm của anh. Bây
giờ thì tôi sẽ làm gì với những ngón tay này?

— Khẽ chứ, Hartley; – Rockwell chen vào. – Cậu ngồi xuống đi. Bình

tĩnh đã.

— Tôi chẳng ngồi mà cũng chẳng bình tĩnh gì cả! Lẽ nào anh ta đã làm

các anh mụ mị cả đầu óc? Đây chính là một vật giả dưới dạng người! Cái
anh chàng hồng hào này đang làm một chuyện lừa dối kinh khủng như thể
chưa từng thấy trên thế giới này! Nếu trong các anh còn lấy được một chút
xíu tỉnh táo, các anh hãy giết ngay anh chàng Smith này đi trong khi anh ta
chưa kịp mất!

Rockwell xin lỗi Smith về chuyện nổi khùng của Hartley, Smith lắc đầu:

— Không sao, cứ để anh ta nói tiếp. Tất cả những cái đó là gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.