HỎA THẦN - DANIEL SILVA - Trang 142

quá khổ và một chiếc áo vét nâu vàng có cầu vai. Vài sợi tóc bạch kim phơ
phất trước trán, ẩn phía sau là đôi mắt tròn đỏ ngầu. Ông gãi gãi cái cằm
cạo râu không kỹ và vặn nút âm lượng chiếc đài phát thanh cho nó nhỏ
xuống. Gabriel dù đứng xa vài bước vẫn có thể ngửi thấy mùi rượu whisky
đêm qua từ hơi thở của ông ta.

“Đã là bạn của Rudolf Heller thì chắc chắn cũng là bạn của tôi”. Vẻ

ngoài ủ dột của Quinnell không ăn nhập gì với giọng nói nồng nhiệt của
ông ta. Gabriel cảm giác như ông ta đang nói cho một đám khán giả của
Cục tình báo Mubarak nghe vậy. “Ông Heller có nói với tôi rằng có thể anh
sẽ gọi. Tôi giúp gì được cho anh đây?”.

Gabriel đặt một tấm hình lên chiếc bàn bề bộn – tấm ảnh mà Mahmoud

Arwish đưa cho anh lúc ở Hadera.

“Tôi đang đi nghỉ”, Gabriel nói. “Ông Heller đề nghị tôi nên đến gặp

ông. Ông ấy nói ông có thể giới thiệu cho tôi những nét đặc sắc của vùng
đất Cairo này. Ông ấy nói ông hiểu rõ Hy Lạp hơn bất cứ ai”.

“Ông Heller nói tốt về tôi quá đấy! Dạo này ông ta khoẻ chứ?”.

“Vẫn thế ạ”, Gabriel đáp.

Quinnell không cử động người mà chỉ cúi xuống tấm ảnh.

“Bây giờ tôi hơi bận, nhưng tôi nghĩ tôi vãn có thể giúp cậu”. Ông ta

cầm tấm ảnh lên và gấp lại cùng tờ báo đang đọc dở. “Cậu muốn đi dạo
chứ? Tốt nhất chúng ta nên ra ngoài trước khi trời trở nên oi bức”.

***

“Văn phòng của ông đang bị theo dõi”.

Họ bước dọc theo một con đường nhỏ đầy bóng râm, hai bên là những

quầy hàng và những người bán rong. Quinnell dừng lại nhìn ngắm một khúc
vải cotton Hy Lạp màu huyết dụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.