Rồi anh xuất hiện ngay bên cạnh Isherwood. Không một lời chào hỏi, đôi
bàn tay vẫn áp chặt trong túi áo khoác. Cách thức hoạt động trong thế giới
ngầm khi làm việc cho Shamron đã hình thành nơi Gabriel một phong cách
không mấy lịch thiệp trong các mối quan hệ xã hội bên ngoài. Chỉ trừ khi
anh ta phải đóng vai một người lịch lãm. Isherwood nghĩ vẫn có những
khoảnh khắc con người ta hé lộ bản chất thật của mình. Như Gabriel lúc này
đây, dưới con mắt người ngoài, anh ta là một người lặng lẽ, buồn bã và khó
gần. Gabriel khiến những ai tiếp xúc với anh đều cảm thấy khó chịu tột
cùng. Hay đây cũng là một trong những biệt tài của anh?
Họ đi dọc hành lang đến bàn đăng ký. “Hôm nay chúng ta là ai đây?”.
Isherwood khẽ hỏi, nhưng Gabriel chỉ cúi người về phía trước và viết
nguệch ngoạc vài chữ khó đọc vào cuốn sổ đăng kí. Isherwood quên rằng
anh ta là một người thuận tay trái. Ký tên bằng tay trái, cầm cọ vẽ bằng tay
phải, dùng dao và nĩa bằng tay nào cũng được. Nhưng việc anh ta sử dụng
khẩu Beretta bằng tay nào thì thật sự Isherwood cũng không biết.
Họ bước lên cầu thang, Isherwood bám sát Gabriel, lặng lẽ như một vệ
sĩ. Áo khoác không vang lên tiếng sột soạt, quần jeans cũng không, và đôi
giày dường như đang trôi bồng bềnh trên tấm thảm. Isherwood phải chạm
nhẹ vào vai Gabriel để nhắc anh ta về sự hiện diện của mình. Đến đầu cầu
thang, một nhân viên an ninh yêu cầu Gabriel mở chiếc ba lô da. Anh mở
khóa kéo để nhân viên xem xét đồ đạc bên trong : kính mắt một tròng hiệu
Binomag, một đèn tia cực tím, một đèn hồng ngoại và một đèn chiếu
halogen mạnh. Tay nhân viên vui vẻ ra hiệu cho họ đi tiếp.
Họ bước vào phòng bán hàng, hàng trăm bức tranh treo trên tường và đặt
trên giá có phủ vải len tuyết được chiếu rọi dưới ánh đèn. Xen lẫn giữa các
tác phẩm là những nhóm nhà buôn đang dáo dác nhìn quanh. Isherwood
nghĩ bọn họ không khác gì những con chó rừng đang sục sạo trong đống rác
hòng kiếm được một cục xương thừa. Vài người trong bọn họ cứ dí mặt sát
vào bức tranh, còn số khác thì đứng xa quan sát. Nhiều phương án được đề
xuất. Tiền đã đặt sẵn trên bàn. Các nhân viên ước tính lợi nhuận tiềm năng.
Nó chẳng giống với thế giới nghệ thuật chân chính mà Isherwood hằng yêu
mến. Gabriel phớt lờ. Anh đi nhẹ nhàng như thể đã rất quen với cảnh hỗn