HỎA THẦN - DANIEL SILVA - Trang 279

Tel Aviv. Một “uỷ ban đón tiếp” do Văn phòng phái tới đang đợi họ. Những
người này đứng thành vòng tròn và tỏ vẻ rất lãnh đạm, như những người lạ
trong một lễ tang. Lev không xuất hiện, nhưng không ai ngạc nhiên vì Lev
vốn chẳng bao giờ bận tâm đến những chuyện tầm thường như đón các điệp
viên trở về sau những sứ mệnh hiểm nghèo. Gabriel, ngay khi bước chân ra
khỏi trực thăng, đã thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy chiếc Peugot bọc thép
đang chạy vào qua các cánh cổng và phóng như bay qua đoạn đường trải
nhựa trộn đá dăm. Không nói một lời, anh tự tách mình ra khỏi những
người còn lại và tiến về phía chiếc xe.

“Anh đi đâu đấy, Allon?”. Một người trong đám nhân viên của Lev kêu

to.

“Về nhà”.

“Sếp muốn gặp anh ngay bây giờ”.

“Vậy thì có lẽ ông ta nên huỷ một hoặc hai cuộc hẹn để đích thân đến

đây gặp chúng tôi. Nói với Lev là sáng mai tôi sẽ trình diện. Tôi có vài việc
riêng phải giải quyết. Bảo với ông ta như thế”.

Cửa sau của chiếc Peugot bật mở, và Gabriel bước vào trong. Shamron

chào Gabriel trong im lặng. Trông ông già đi thấy rõ sau khoảng thời gian
Gabriel vắng mặt. Bàn tay chăm xì-gà của ông run nhiều hơn bình thường.
Khi chiếc xe phóng về phía trước, ông đặt một tờ báo Le Monde vào lòng
Gabriel. Gabriel nhìn xuống và thấy hai bức ảnh của mình- một ở nhà ga
Lyon, trong khoảnh khắc ngay trước vụ nổ, và bức còn lại tại hộp đêm của
Mimi Ferrere ở Cairo, ngồi cùng bàn với ba tên shaheed.

“Tất cả đều chỉ là suy đoán”, Shamron nói, “và do đó hậu quả càng nặng

nề. Bọn họ ám chỉ rằng anh có liên quan tới âm mưu đánh bom nhà ga, theo
một cách nào đó”.

“Và động cơ của tôi có thể là gì?”.

“Tất nhiên là để hạ uy tín của người Palestine. Khaled đã chơi rất đẹp.

Hắn đánh bom nhà ga Lyon và đổ tội cho chúng ta”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.