HOA TRÁI CỦA NIỀM ĐẮM SAY - Trang 201

toàn thất vọng, họ nói rằng sẽ khiếu kiện lên tất cả mọi thẩm cấp, giống
như lúc nào vậy, khi đời sống chân thực hiển lộ, không phải duy nhất tương
lai của Thérèse, mà tương lai huy hoàng của con người…

Cho đến khi nào Thérèse, được coi là vượt qua điều đó, có năng lực phát

minh vô hạn còn hơn cả năng khiếu bẩm sinh, giống như điều xảy ra khi
người ta mang lại cho một dự án cả thể chất và linh hồn khiến cho dự án
xứng đáng với công sức bỏ ra, cho đến khi nào Thérèse để họ lại đấy, dở
sống, dở chết – trong tình trạng lúc tôi gặp họ, hoàn toàn cạn kiệt sức sống
bấy lâu nay, để mặc cho họ lập cập, run rẩy và bỏ chạy, dưới những lời si
mạ xối xuống như mưa từ những khung cửa sổ, về phía một chiếc taxi đang
chạy quanh kiếm khách, “em muốn về nhà trước rạng sáng, em sợ anh rầy,
Benjamin ạ!”, và đó là tất cả câu chuyện, và nếu Thérèse không nói gì cả
khi đứng trước phó nhiệm Jual, không phải nhằm bảo vệ danh dự cho
Hervé, không đâu, Thérèse đã bảo vệ danh dự của luyến ái đồng tính,
(Homosexualité) viết bằng chữ H (chữ hoa), không hơn kém, đó là điều cô
đã thực hiện, thật cao cả!

Théo hét lên:

- Cao cả, Hervé xác nhận, Thérèse đã tỏ ra cao cả!

Một nhiệt tâm cực kỳ.

Mà Thérèse để cho từ từ hạ xuống. Trước khi reo to lên rằng cao cả, một

phần do cao cả, mà Théo và cả Hervé cũng không lẫn tiếc lòng cao cả để
đưa cô ra khỏi nhà tù, và chính cử chỉ anh hùng đó đã tạo ra một ấn tượng
mạnh mẽ đối với hai vị thanh tra Titus và Silistri.

- Hãy lắng nghe, Benjamin, hãy lắng nghe, họ đã làm gì để em được trả

tự do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.