HOA TRÊN MỘ ALGERNON - Trang 123

Nghe những lời nàng nói; tầm cỡ vấn đề bắt đầu lộ ra với tôi. Tôi đã quá

mê mải với bản thân cũng như những điều đang xảy ra với tôi khiến tôi
không bao giờ nghĩ tới những điều đang xảy ra với nàng.

Khi chúng tôi ra khỏi trường, nàng âm thầm khóc còn tôi chẳng nói nổi

câu nào. Suốt chặng xe buýt tôi chỉ nghĩ đến tình thế đảo ngược như thế
nào. Nàng đang sợ tôi. Chúng tôi đã nói hết với nhau và hố sâu ngăn cách
đang ngày càng trở nên rộng khi dòng tư duy của tôi đang nhanh chóng đưa
tôi ra biển khơi.

Nàng đã đúng khi không muốn hành hạ mình bằng việc gặp tôi. Chúng

tôi chẳng còn giống nhau nữa. Trò chuyện đơn giản cũng trở nên căng
thẳng. Bây giờ giữa chúng tôi chỉ còn sự im lặng khó chịu và niềm khao
khát chưa được thỏa mãn trong căn phòng tràn ngập bóng tối.

“Anh rất nghiêm túc,” nàng nói, phá tan tâm trạng lúc này và ngước lên

nhìn tôi.

“Về chuyện chúng ta.”

“Lẽ ra không nên nghiêm túc như vậy. Em không muốn làm anh khó

chịu. Anh đang trải qua một cuộc thử nghiệm vĩ đại.” Nàng cố mỉm cười.

“Nhưng em đã làm vậy. Chỉ có anh là không biết phải làm gì thôi.”

Trên đường từ bến xe buýt về nhà nàng, nàng nói: “Em sẽ không đến dự

hội nghị cùng anh đâu. Sáng nay em đã gọi giáo sư Nemur và bảo với ông
ấy rồi. Anh sẽ có nhiều việc ở đó. Những con người thú vị - niềm vui được
làm người nổi tiếng một lúc. Em không muốn cản trở…”

“Alice…”

“…và bất kể lúc này anh đang nói gì đi nữa thì em vẫn biết đấy sẽ là

cảm giác của em, vì vậy nếu anh không phiền, em sẽ dựa vào cái tôi vỡ vụn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.