HOA TRÊN MỘ ALGERNON - Trang 129

bị khóa cửa vào ban đêm. Tôi men theo hàng rào, đi mãi, nửa đi, nửa chạy,
chân nam đá chân chiêu. Đến khúc quanh hồ gần sân chơi, tôi cúi người và
nhìn thấy một lối đi khác, dẫn qua một cây cầu nhỏ dành cho người đi bộ và
rồi đi vòng xuống dưới. Không có lối ra.

“Chuyện gì vậy? Chuyện gì vậy, thưa cô?”

“Một tên điên à?”

“Cô có sao không?”

“Hắn chạy đường nào rồi?”

Tôi đã đi một vòng và quay lại nơi xuất phát. Tôi nấp sau một mỏm đá

lớn và lùm cây mâm xôi, ép sát mình vào đó.

“Gọi cảnh sát đi. Lúc cần thì chẳng thấy mống cảnh sát nào cả.”

“Có chuyện gì vậy?”

“Một tên khốn nào đó định cưỡng hiếp cô ấy.”

“Này, có người nào dưới kia đang đuổi theo hắn đấy. Hắn chạy kia kìa!”

“Nào! Bắt thằng khốn ấy trước khi nó chạy ra khỏi công viên đi!”

“Cẩn thận. Hắn có cả dao lẫn súng đấy…”

Rõ ràng là tiếng thét đã đánh động những kẻ lang thang đêm bởi vì câu

“hắn chạy kia kìa!” vang vọng từ sau lưng tôi, và từ sau tảng đá nhìn ra tôi
thấy một người bị đuổi đang cắm đầu chạy thục mạng trên con đường sáng
ánh đèn dẫn vào bóng tối. Mấy giây sau, một người khác chạy qua tảng đá
và biến mất vào đêm đen. Tôi tự hình dung cảnh mình bị đám đông hăm hở
kia túm được và dần cho một trận nhừ tử. Đáng đời lắm. Suýt thì tôi muốn
được như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.