HOA TRÊN MỘ ALGERNON - Trang 136

Nhưng trước hết cần phải tiến hành kiểm tra thể chất và tâm lý cháu để xem
nguyên nhân gây bệnh là gì đã. Sau đó sẽ còn nhiều thời gian để nói về việc
chuẩn đoán. Thực tế là những ngày này tôi rất bận. Tôi chỉ đồng ý xem xét
trường hợp của cháu bởi vì tôi đang tiến hành một nghiên cứu đặc biệt về
dạng thiểu năng thần kinh này. Tất nhiên, nếu ông bà có gì lo ngại thì có
lẽ…”

Ông ta chùng giọng xuống buồn bã và quay lưng đi, nhưng Rose Gordon

dùng khuỷu tay thúc vào Matt. “Chồng tôi không có ý gì cả đâu, thưa bác sĩ
Guarino. Anh ấy nói nhiều lắm.” Bà lườm Matt một lần nữa như nhắc ông
xin lỗi.

Matt thở dài. “Nếu có cách gì để có thể giúp Charlie, chúng tôi xin vâng

lời ông. Thời buổi này cái gì cũng khó khăn. Tôi bán đồ cắt tóc, nhưng tôi
xin vui lòng đem hết những gì mình có…”

“Tôi chỉ yêu cầu một chuyện thôi,” Guarino nói, mím môi như đang

quyết định điều gì. “Một khi chúng ta bắt đầu, việc chữa trị phải được tiến
hành triệt để. Đối với loại bệnh này, kết quả thường đột ngột đến sau nhiều
tháng dài chữa trị mà không có bất cứ dấu hiệu tiến triển nào cả. Không
phải nói vậy là tôi hứa hẹn với ông bà sẽ chữa lành cho cháu đâu, chỉ nhắc
ông bà vậy thôi. Chẳng có gì đảm bảo cả. Nhưng ông bà phải tạo điều kiện
chữa trị, nếu không thì tốt nhất là đừng có làm gì cả.”

Ông ta cau mày với họ để lời cảnh báo ngấm thêm, và đôi lông mày như

hai cái tàn trắng che trên đôi mắt xanh nhạt đang nhìn ra. “Bây giờ thì xin
mời ông bà ra ngoài để tôi khám cho cháu.”

Matt ngần ngừ không muốn để Charlie ở lại một mình với ông ta, nhưng

Guarino gật đầu. “Đây là cách tốt nhất,” ông ta nói, đưa cả hai vợ chồng ra
phòng chờ. “Bao giờ kết quả cũng chính xác hơn nếu như chỉ có tôi và bệnh
nhân lúc tiến hành kiểm tra chứng minh tâm lý. Những tác động bên ngoài
sẽ làm hỏng hết các điểm số phân nhánh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.