HOA TRÊN MỘ ALGERNON - Trang 246

“Ồ, quên chuyện đó đi,” tôi nói. “Ông chẳng hề muốn nghe sự thật đâu.”

“Có đấy, Charlie ạ. Ít nhất thì cũng được nghe phiên bản của anh về sự

thật. Tôi muốn biết anh có chút biết ơn nào đối với tất cả những gì chúng
tôi làm cho anh hay không – những khả năng anh có được, những điều anh
học được, những kinh nghiệm anh có được. Hay anh nghĩ rằng có lẽ cứ như
trước kia thì tốt hơn?”

“Trên một phương diện nào đó thì đúng vậy.”

Điều này làm mọi người sửng sốt.

“Trong mấy tháng qua tôi đã học được rất nhiều,” tôi nói. “Không chỉ về

Charlie Gordon mà còn về cuộc sống và con người, và tôi phát hiện ra rằng
không một ai thực sự quan tâm đến Charlie Gordon, dù anh ta đần độn hay
thiên tài. Vậy thì có khác gì đâu?”

Nemur cười lớn: “Ồ, anh đang thương hại chính mình. Anh mong chờ

điều gì nào? Chúng tôi tính toán sao cho cuộc thử nghiệm sẽ giúp anh tăng
trí tuệ lên, chứ không làm cho anh trở nên nổi tiếng. Chúng tôi không kiểm
soát những gì xảy ra với tính cách của anh, và từ một thanh niên thiểu năng,
đáng yêu anh trở thành một tên khốn nạn kiêu ngạo, tự tôn và khó gần.”

“Giáo sư kính mến, vấn đề là ông muốn có một ai đó trở nên thông minh

nhưng vẫn chịu nhốt trong lồng và đem ra trưng bày mỗi khi cần để mang
lại cho ông thứ danh vọng mà ông vẫn tìm kiếm. Khổ nỗi tôi lại là một con
người.”

Ông ta giận điên lên, và tôi nhận thấy ông ta đang lưỡng lự giữa kết thúc

cuộc chiến hay cố thêm một lần nữa để hạ gục tôi. “Anh vẫn thế, vẫn thiếu
công bằng. Anh biết rằng lúc nào chúng tôi cũng đối xử tốt với anh – làm
tất cả những gì có thể vì anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.