HOA TRÊN MỘ ALGERNON - Trang 249

Không giống như lúc tôi còn ở tiệm bánh. Không một người bạn nào trong
cuộc đời này có ý nghĩa gì với tôi, và tôi cũng chẳng có ý nghĩa gì với ai
cả.” Tôi nhận thấy mình bắt đầu líu lưỡi lại, và đầu có cảm giác lâng lâng.
“Như vậy là không được, phải không?” tôi khẳng định. “Ý tôi là, ông nghĩ
gì? Ông nghĩ như vậy... như vậy là đúng à?”

Strauss bước tới và nắm lấy cánh tay tôi.

“Charlie, có lẽ tốt hơn hết là anh nên nằm nghỉ một lúc đi. Anh uống

nhiều quá rồi.”

“Tại sao mọi người lại nhìn tôi như thế? Tôi nói gì sai à? Tôi có nói gì

sai không? Tôi không định nói điều gì không đúng cả.”

Tôi thấy lời nói nặng trĩu trong miệng, cứ như thể mặt tôi bị tiêm đầy

novocaine(6). Tôi say rồi – hoàn toàn mất tự chủ. Vào lúc đó, gần như dịch
chuyển đánh tách một cái, tôi đang đứng ở khung cửa phòng ăn quan sát, và
tôi thấy mình là một Charlie khác đứng đó gần chiếc bàn, cầm ly rượu trong
tay, mắt mở to sợ hãi.

6. Novocaine: Một loại thuốc tê, thường dùng trong phẫu thuật.

“Lúc nào tôi cũng cố gắng làm việc tốt. Mẹ tôi luôn dạy tôi phải tốt với

mọi người bởi vì bà bảo như thế con sẽ không gặp phải rắc rối và con sẽ
luôn có nhiều bạn bè.”

Nhìn cậu ra co rúm, vặn vẹo, tôi biết cậu ta phải vào nhà vệ sinh. Ôi, lạy

Chúa, không phải là ở đó, trước mặt mọi người. “Xin lỗi,” cậu ta nói, “tôi
phải đi...” Bằng cách nào đó, trong trạng thái đờ đẫn vì say rượu, tôi cũng
giúp cậu ta quay người đi và bước về phía nhà vệ sinh.

Cậu ta tè kịp lúc, và sau vài giây tôi lại tự chủ được. Tôi tì má lên tường,

sau đó rửa mặt bằng nước lạnh. Vẫn chuếnh choáng, nhưng tôi biết là mình
sẽ ổn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.