HOA TRÊN MỘ ALGERNON - Trang 274

“Đưa nó ra khỏi đây! Nó không có quyền nhìn em gái và nghĩ đến chuyện
dâm ô!”

Rose hét lên và ngồi trở lại chiếc ghế dựa, khóc nức nở.

Tôi không biết phải nói gì, Norma cũng vậy. Cả hai chúng tôi đều thấy

ngượng ngùng. Bây giờ thì nó đã hiểu tại sao tôi bị đuổi đi.

Tôi tự hỏi không biết mình đã làm gì khiến mẹ tôi sợ hãi như vậy. Tôi

không nhớ chuyện gì đại loại như thế, nhưng làm sao mà tôi chắc chắn
được là không có ý nghĩ kinh khủng nào bị kiềm chế đằng sau lớp hàng rào
ý thức méo mó của tôi? Trong những hành lang phong kín, ngoài những
ngõ cụt, mà tôi không bao giờ nhìn thấy. Có lẽ tôi sẽ không bao giờ biết
được. Bất kể thực tế thế nào, tôi cũng không được ghét Rose vì bà đã bảo
vệ Norma. Tôi phải hiểu cách bà nhìn nhận vấn đề. Nếu không tha thứ cho
bà, tôi sẽ không có gì cả.

Norma run rẩy.

“Cứ bình tĩnh,” tôi nói. “Mẹ không biết mẹ đang làm gì đâu. Không phải

mẹ nổi giận với anh, mà với Charlie của ngày xưa. Mẹ sợ biết đâu cậu ta lại
làm hại em thì sao. Anh không trách mẹ vì mẹ muốn bảo vệ em. Nhưng bây
giờ chúng ta không phải suy nghĩ về chuyện đó nữa, bởi vì cậu ta đã ra đi
vĩnh viễn, phải không nào?”

Norma không nghe thấy lời tôi. Trên gương mặt nó có nét mơ màng.

“Em vừa trải qua một chuyện kỳ lạ vì có việc xảy ra mà anh lại có cảm giác
biết trước là nó sẽ xảy ra, cứ như việc này đã từng có từ trước, đúng y xì
như vậy, và anh chỉ xem việc đó xảy ra một lần nữa…”

“Điều này bình thường thôi.”

Nó lắc đầu. “Ngay bây giờ, khi em nhìn thấy mẹ cầm con dao, giống

như một giấc mơ của em từ lâu rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.