HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 104

– Ta nhất định tuân theo giác quan thứ sáu của mình.
Yến Du chu môi:
– Vậy thì mi hãy cứ ngồi đó mà trung thành với suy nghĩ của mi đi.
Trúc Hà nắm tay bạn kéo lại:
– Mi định chạy làng sao? Cứ ngồi đây đi chứ!
Yến Du cằn nhằn:
– Lần nào gặp mi, mi cũng tra tấn đủ điều.
– Ê! Chỉ vì ta lo cho mi thôi mà.
– Hừm! Làm như công an hỏi cung, bực muốn chết luôn.
Trúc Hà đành nói:
– Sao chứ, ta thấy mi thả lỏng anh ấy quá rồi.
Yến Du hơi mỉm cười:
– Mi nói vậy nghĩa là sao?
– Có lý do đó.
– Lý do gì cơ.
– Hôm rồi mình thấy anh ta chở một cô gái rất xinh đẹp.
Yến Du nói một câu rất tỉnh:
– Thư ký riêng của anh ấy. Giám đốc thì phải có thư ký riêng, đấy là
chuyện bình thường.
– Nhưng đâu thể lộng hành đến vậy. Máu của mi màu trắng chắc.
Yến Du lắc đầu:
– Chỉ là đi công tác hoặc là đi tiếp khách ăn uống gì đó.
Trúc Hà nóng vội:
– Mi đó, có ngày sẽ hối hận mà thôi. Mi nên có một biểu hiện nào đó chứ.
– Ôi! Thêm phiền mà thôi.
Trúc Hà tò mò:
– Có phải cuộc hôn nhân giữa mi và anh ấy có vấn đề hay không?
Yến Du khoát tay:
– Làm gì có chứ! Tụi mình vẫn hạnh phúc.
– Sao ta nghi quá.
Yến Du trề môi:
– Thôi đi bà, đừng có ở đó mà nghi này nọ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.