HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 149

Tiến nói thêm:
– Bản thân mình mà mình không chịu quý, thì bảo ai phải quý cho mình
đây?
Lảm nhảm một hồi nữa Khang Luân đã ngủ đi tự lúc nào. Tiến giao lại cho
dì Lài, rồi ra về. Trong lòng anh có rất nhiều lo ngại.
Chẳng biết rồi đây Khang Luân có làm lại được như từ đầu không? Chỉ tội
cho ông chủ mất chẳng bao lâu.
Một tuần sau, Khang Luân mở máy tìm Chim Biển để tâm sự. Nhưng Chim
Biển không mở máy. Có lẽ bạn ấy biết mình say xỉn bê tha cho nên giận mà
cắt dứt liên lạc.
– Cậu uống sữa đi.
– Cám ơn dì, hãy để đó đi.
Bà Lài lo lắng:
– Cậu không sao chứ?
– Vâng, không sao.
Bà Lài nói thêm:
– Lúc nãy cô Yến Du có điện tới.
Khang Luân ngẩng đầu lên hỏi nhanh:
– Cô ấy nói gì thế?
– Cô hỏi thăm sức khỏe của cậu.
– Anh sốt ruột:
– Rồi dì trả lời thế nào?
– Tôi nói cậu còn đang mệt.
– Vậy à!
Khang Luân đứng lên, anh khẩn trương nói với dì Lài:
– Nếu vậy, tối nay dì nấu giùm tôi mấy món mà Yến Du thích nhé.
Bà Lài lấy làm lạ hỏi:
– Sao long trọng vậy cậu?
– Thì dì cứ làm theo ý của tôi đi.
Bà Lài lui ra:
– Dạ được.
Khang Luân gợi điện thoại cho Tiến:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.