HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 156

– Không sao mà được à.
Khang Luân gượng cười:
– Tôi không sao thật mà. Mình vào văn phòng nói chuyện đi.
Tiến sánh vai cùng anh:
– Anh không sao thật chứ?
– Thì không sao! Bộ cậu tưởng tôi dễ bị sương gió quật ngã lắm à.
Tiến gãi gãi đầu:
– Ờ thì tôi không hề có ý nghĩ đó. Nhưng điều duy nhất tôi lo là sức khỏe
của cậu đó.
Khang Luân vươn vai:
– Sức khỏe tôi có làm sao đâu. Coi nè, rất là cường tráng đó.
Tiến gật gù nói đùa:
– Ừ, cường tráng phong độ lắm, khiến cho bao cô gái phải đứng xếp hàng
chờ tuyển chọn đó.
Đang buồn nghe câu nói bông đùa của Tiến, anh cũng phải phì cười:
Cái thằng, lúc nào cũng đùa được cả. Cậu chỉ được nước,làm cho người ta
vui mà thôi.
Tiến ngồi rung đùi:
– Vậy chứ sao! Đời người quá ngắn ngủi, sao không vui mà lại buồn làm
gì.
Khang Luân bực bội:
– Tại cậu chưa ở vào hoàn cảnh đó mà thôi. Chừng ấy cậu mới thấm thía:
Tiến vờ rùn vai:
– Tôi chỉ tuân theo quy định một vợ một chồng để giữ cái hạnh phúc bé
nhỏ của mình:
Khang Luân nói tránh qua chuyện khác:
– Này, tụi mình ra quán lai rai vài ly đi!
Tiến từ chối thẳng thừng:
– Không được! Từ nay anh không được đụng tới rượu dù chỉ nếm qua nó
cũng vậy.
Khang Luân nhăn nbó:
– Sao phải khổ đến vậy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.