HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 166

– Tôi ở lại để nhìn anh càng lúc đi vào con đường bế tắc ư? Tôi còn tương
lai của mình mà.
Khang Luân vì tự ái nên xua tay:
– Thôi, em đi đi! Chúng ta không còn dính líu gì với nhau nữa cả.
Yến Du bặm môi, cô cho túi xách lên vai bước ra khỏi nhà. Khang Luân
cầm luôn chai rượu mà uống, uống để quên trời quên đất.
Ngật ngưỡng bước ra ngoài, anh tìm vào quán bia. Các cô gái bổ nhào vào
anh mời gọi. Khang Luân ôm một cô gái?
– Anh sẽ bao em đêm nay.
– Anh chàng đẹp trai ạ. Anh có nhiều tiền không mà bao em hả?
Khang Luân gật đầu:
– Tất nhiên là có rồi.
Thái Tài xuất hiện, các cô giãn ra, cô gái lý nhí nói:
– Anh ta bao em suốt đêm đó. Thái Tài cười chế giễu:
– Sao em không hỏi xem anh ta có bao nhiêu tiền hả?
Một cô gái xen vào:
– Người ta đến đây dĩ nhiên là có tiền rồi.
Thái Tài nhướng mày:
Chuyện này phải hỏi lại cái đã. Anh ta là ông chủ hãng rượu Hương Việt
đấy.
– Có thật không?
Công ty ấy phá sản rồi mà. Vậy thì làm gì có tiền mà bao gái.
– Thôi đi ông!
Cô gái gỡ tay anh ra, trề môi dài thậm thượt mà nói:
– Đồ công tử dỏm! Vậy mà đòi bao người ta, của chùa chắc.
Mấy cô gái cười rộ lên. Thái Tài hất mặt:
– Sao hả, không có tiền mà dám vào đây quậy phá à? Anh chán sống rồi
sao?
Khang Luân đâu còn gì nữa để mà mất. Anh hất mặt hỏi lại:
– Thái Tài! Mày hay ho gì đâu chứ? Cái mày có được cũng là do lừa gạt
của người khác mà có đó thôi.
Thái Tài túm lấy cổ áo anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.