HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 173

Tiến đang nhấm nháp miếng mồi, anh hỏi lại:
– Thế ông chủ có mướn chị Yến Du dạy tiếng Việt cho anh mà.
Khang Luân gầt đầu:
– Thì có đó. Nhưng lúc đó vì tự ái cho nên anh không có học.
– Vậy còn cô ấy đến đây làm gì?
Theo yêu cầu thì cô ấy vẫn đến, mặc dù anh không thích học.
Tiến nghĩ:
– Nếu không muốn học thì thôi sao để người ta đến làm gì?
Khang Luân hất mặt:
– Thì do ông già. Cô ấy đến đây dạy thì ít mà cãi lộn với anh thì nhiều.
Tiến bật cười:
– Anh nói sao chứ, cô ấy hiền như vậy làm sao dám cãi với anh.
– Dám chứ! Bị anh chọc riết, cô ấy cũng phải đổ quạu.
Tiến cưới chọc anh:
– Cãi nhau mãi rồi cũng cưới nhau mà thôi.
Khang Luân chạnh lòng:
– Cậu nói thì anh nói luôn. Cũng tại ông già mà tụi này bất đắc dĩ phải làm
đám cưới.
– Anh đùa sao?
– Đùa chết liền!
Tiến mở tơ mắt nhìn anh:
– Là sự thật?
– Thật một trăm phần trăm luôn đó.
Tiến cười thành tiếng:
– Chuyện lạ mà có thật ư?
Khang Luân băn khoăn:
– Nghĩ lại cô ấy là một cô gái tốt. Cô đã giúp cha anh vui sống thêm được
một thời gian.
– Vậy mà không có con được ư?
Khang Luân kể:
– Sau đêm tân hôn giường ai nấy nằm mà.
Tiến trợn mắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.