HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 178

Khang Luân đau đến làm cho anh mệt đến lả người.
– Tại sao cô ấy cứu tôi làm gì? Tôi muốn chết kia mà. Tiến giận quá nói to:
– Chết làm sao được, anh còn phái trả nợ ân tình kia mà.
Bác sĩ Loan,cũng an ủi:
– Anh có được người yêu như vậy thật là quý/ Cô ấy khóc suốt từ ngày
hôm qua đến hôm nay đó. Làm cho bác sĩ chúng tôi phải cảm động khi mà
cô ấy luôn miệng nói:
– Xin các bác sĩ hãy cứu giùm anh ấy, tốn bao nhiêu tiền cũng được.
Tiến hậm hực nói với anh:
– Đó, anh có ngne hay chưa? Anh không thể phụ lòng tốt của người ta
được.
Khang Luân thì thầm:
– Anh nợ cô ta quá nhiều rồi, anh phải làm sao đây?
– Có làm sao đâu. Cố gắng tự lành bệnh, đem kiệu đi rước cô ấy về là xong
ngay.
– Cậu nói nghe dễ dàng ghê.
Khám xong cho anh, bác sĩ Loan mỉm cười rồi nói:
– Anh sẽ nhanh lành bệnh thôi. Cũng may mắn là chỉ bị ở phần mềm mà
thôi.
Tiến vung tay:
– Người ngay thì phải gặp may mắn thôi.
Sau này về, tôi sẽ tìm cho ra kẻ đã hại anh. Khang Luân lắc nhẹ đầu:
– Tìm làm gì, anh ta chắc chắn đã bán mạng mình cho người khác rồi. Kẻ
ngu xuẩn!
Bác sĩ Hồng Loan căn dặn:
– Anh chi được ăn cháo uống sữa thôi.
– Không được cử động mạnh.
Khang Luân chợt hỏi:
– Vậy còn khi tiểu tiện?
Bác sĩ Hồng Loan nháy nháy mắt:
– Thì anh nằm tại chỗ mà tè.
Khang Luân đỏ mặt quay đi. Bác sĩ đi khuất rồi, anh mới nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.