HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 189

– Bị công an giữ hộ cả hai rồi. Lần này chẳng biết gọi nó bằng con gì đây.
Sứt đầu gãy cổ là cái chắc rồi!
Khang Luân nhăn nhó:
– Còn gì là cái chân" của tôi nữa chứ? Nó là người bạn thân thiết của tôi từ
bấy lâu nay.
– Hừ! Vậy còn tôi là cái thứ gì đây vậy?
– Cậu là khác rồi. Con người mà đem so sánh với đồ vật được hay sao?
Tiến cười hì hì:
– Đến hôm nay mới thấy anh có nụ cười. Khang Luân chợt hỏi:
– Việc mà cậu lãnh làm đã tới đâu rồi?
– Anh an tâm. Công ty hoạt đông lại tức thì sẽ có công nhân, mà là đủ số
nữa đó.
Khang Luân vỡ lẽ:
– Hèn gì mà họ không ám sát tôi sao được. Lần này cậu phải lãnh đủ đó.
Tiến ngạc nhiên:
– Nói gì thế?
– Thì cậu lôi cuốn công nhân của họ quay lại, họ không chém chết tôi cũng
uổng đó.
– Thì họ vốn là người của mình kia mà. Nhất định họ đấu không lại mình
đâu.
Khang Luân tỏ ý không hài lòng:
– Cậu coi bộ tự tin quá rồi đó. Chuyện gì nên lường trước vẫn hơn.
Yến Du xen vào:
– Anh ấy nói phải đó anh Tiến. Thái Tài là kẻ xảo quyệt đầy thủ đoạn, các
anh nên đề phòng vẫn hơn.
Khang Luân chợt hỏi:
– Lâu nay dì Lài có liên lạc với em không Yến Du.
Yến Du lắc đầu, cô quay mặt đi chỗ khác rồi đáp:
– Không có.
Khang Luân thở dài:
– Anh không hiểu dì ấy giận anh về lý do gì nữa? Anh không thể ngờ được
dì ấy lại bỏ đi âm thầm như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.