HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 32

không?
Bà Lài nói giọng rầu rầu:
– Điều này đâu ai cô thể nói trước được cả.
– Liệu bác sĩ Thanh có tin tưởng được hay không?
Tất nhiên là được rồi. Chúng ta cần quan tâm sức khoẻ của ông chủ để có
sức khoẻ lên ca mổ. Vì vậy chúng ta hiện rất cần sự có mặt của Yến Du lắm
đấy.
Vì sự sống của cha mình, Khang Luân có thể bỏ qua mọi thứ, kể cả sự hiềm
khích với Yến Du.
– Vâng, từ nay tôi chẳng có ý kiến gì về sự có mặt của cô ta nữa. Dì cứ bảo
cô ta ở lại nơi này đi nhé.
Bà Lài tỏ ý vui mừng:
– Cậu làm như vậy là đúng lắm. Biết được thì ông chủ sẽ vui.
Yến Du xách thức ăn ra đưa cho bà Lài:
– Dây là thức ăn của ông mà tôi nấu, xin dì mang đi cho ông chủ ăn đi.
Bà Lài từ chối:
– Con cứ mang vào cho ông chủ giúp dì đi. Dì còn bận ở lại đây một chút.
Yến Du đành phải nói:
– Con chỉ sợ người ta không hài lòng. Bà Lài trấn an:
– Sẽ không sao đâu, mọi chuyện đã ổn.
– Dì à! Con ...
Bà Lài nói như năn nỉ:
Ông chủ rất cần con đấy, thôi thì con nên chiều ý người bệnh một chút đi.
Yến Du đành phải gật đầu:
– Vậy thì con đi đây.
Bà Lài nhìn theo ái ngại:
– Cậu thấy rồi đó. Cô ấy rất quý mến ông chủ.
Khang Luân cũng đã nhận ra điều đó. Nhưng dẫu sao anh vẫn thấy có gì đó
thật không hài lòng.
Đêm nay lại buồn, Khang Luân mở máy. Anh lần tìm về địa chỉ của Chim
Biển. Xin chào bạn.
– Lại có chuyện buồn nữa sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.