HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 34

anh tâm sự:
– Mình gặp nhau một lần đi Chim Biển.
– Không cần đâu. Mình thấy chưa cần phải vội. Ngày sau này mình sẽ cung
cấp tiếp cho bạn những mẫu rượu mới nữa. Mong bạn hài lòng.
Khang Luân mừng lắm:
– Thật tình thì mình cám ơn bạn thật nhiều đấy.
– Chúc anh luôn thành công nhé.
Khang Luân sao chép lại tất tả những mẫu rượu mà Chim Biển vừa tặng
cho mình. Anh hấp tấp chạy xuống cầu thang. Vì tối, vì vội nên anh đã đâm
sầm vào người của Yến Du:
– Ối ...
Khang Luân vì đang vui nên anh rối rít nói:
– Tôi xin lỗi!
Yến Du bặm môi:
– Ma đuổi anh chắc.
– Thôi, tôi đã xin lỗi rồi mà. Nhưng cô đến đây khi nào?
– Vừa mới tới.
Anh hỏi vớ vẩn:
– Cô mới tới thật à?
Yến Du ngạc nhiên:
– Anh làm sao vậy?
– À, tôi không sao. Nhưng mà cô đến đây giờ này làm gì?
Đến lượt Yến Du bối rối:
– À tôi tôi muốn hỏi xem anh có đến bệnh viện không?
Trở giọng kênh-kiệu, Khang Luân hỏi lại cô:
– Ê! Tôi nhớ không lầm thì cô đâu có nhận nhiệm vụ để quản lý tôi. Đúng
không?
– Thì đúng là như vậy, nhưng tôi đến đây vì ông chủ mà thôi.
Khang Luân bật cười thành tiếng:
– Cha của tôi làm sao rồi?
Nhìn giọng cười và lời nói của anh ta, Yến Du cảm thấy buồn không thể tả
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.