HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 44

Dường như em rất hứng thú Yến Du nói như không hề nghĩ đến suy nghĩ
của anh.
– Do em thích vậy thôi.
Thanh hỏi vặn vẹo:
– Không đơn thuần là em thích đâu mà anh nghĩ nó còn một lý do khác
nữa, do em không tiện nói ra:
– Yến Du chu môi:
– Theo anh thì lý do gì chứ?
Lắc đầu Thanh từ chối:
– Em là người hiểu nhất sao còn hỏi anh chứ?
Cô cười nói lấp:
– Anh cứ chọc em hoài thế. Thôi, em đi đây.
Thanh đứng lên theo cô:
– Chúc em may mắn trong việc chăm sóc người già. Và cũng mong em
thành công.
– Em cám ơn anh!
Ra đến cửa phòng, Yến Du và Thanh đang cười nói vui vẻ thì Khang Luân
xuất hiện.
Anh cố tình quay mặt đi nơi khác như không thấy cảnh ấy.
Thanh lên tiếng hỏi Khang Luân:
– Xong rồi chứ.
Khang Luân đưa cho Thanh xấp hồ sơ, anh nói như lo lắng:
– Xong cả rồi, anh ạ:
Nhưng mà tôi vẫn còn lo lắm.
– Cậu lo điều gì?
– Tôi ngại lúc về nhà chẳng biết cha tôi có bị trở ngại gì không?
Nỗi lo của Khang Luân, bác sĩ Thanh hiểu rất rõ:
– Cậu an tâm! Có gì cậu cứ điện cho mình mình sẽ đến ngay.
Khang Luân nhìn Thanh an tâm:
– Nếu đựợc như vậy thì tôi an tâm rồi. Vậy chào anh nhé.
Yến Du bước theo Khang Luân, cô hỏi anh bàng giọng lo lắng:
– Hôm nay anh thấy ông chủ thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.