HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 51

Trúc Hà lại dẫu môi:
Nhất tự vi sư, bán tự vi sứ mà lị.
– Trời! Bày đặt văn chương nữa.
Trúc Hà bật cười:
– Có thế mới nói mi luôn là người gặp may màn:
– Làm gì mà có chuyện may mắn chứ! Đang gặp vận xui xẻo đấy thôị. –
Này, sao mi lại im lặng như vậy?
Yến Du bật cười:
– Không im lặng chẳng lẽ cãi lộn với mi hả?
– Không! ít ra mi cũng nên nói chuyện gì đi chứ?
Yến Du lắc đầu:
– Thôi, không nói nữa. Về thôi!
Trúc Hà nắm tay bạn kéo lại:
– Khoan đã! Mi chưa nói cho ta biết mi sẽ đi hưởng tuần trăng mật ở đâu
cơ?
Yến Du đâm bối rối. Thật ra, cô và Khang Luân đâu có tổ chức đi hưởng
tuần trăng mật, nên nói:
– Đà Lạt.
– Hả! Lãng mạn nha. Mi thật là hạnh phúc đó.
Yến Du hất mặt:
– Vậy thì mi cũng nên hối thúc Kha tổ chức cưới sớm đi.
Trúc Hà đỏ mặt:
– Điều này đâu phải muốn là được đâu.
– Sao thế? Hai người yêu nhau say đắm lắm mà.
Yêu nhau chưa hẳn là phải cưới nhau đâu.
Yến Du gật nhẹ đầu:
– Điều mi nói quả không sai. Yêu nhau có khi không nên cưới nhau đó.
Trúc Hà đồng tình:
– Mi nói cũng phải, lúc yêu nhau tình cảm luôn đẹp mi ạ.
– Vậy thì còn cưới nhau làm gì?
Đôi lúc đó cũng còn là bổn phận nữa, mi ạ.
Trúc Hà lặp lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.