HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 121

- Đứng im, giơ tay lên!

Tiểu Đắc sợ quá, tim đập thình thịch, biết gặp phải phỉ, vội giơ tay lên,
chân run lẩy bẩy, lắp bắp:

- Xin ông tha cho con, con chỉ là thằng nuôi ngựa. Ông chủ của con ở nhà
trước ạ!

- Hôm nay tao không tìm ông chủ, mà tìm mày!

- Bẩm ông, con chẳng có gì cả, hay ông lấy tạm cái áo của con vậy! -Tiểu
Đắc sợ cuống lên.

- Tao không cần áo, tao cần tiền!

- Bẩm ông, con chỉ là thằng nuôi ngựa thuê, làm gì có tiền?

- Mày dám bảo không có tiền à? Cái lọ đất nhỏ mày đặt dưới gầm giường
bên trong đựng gì?

Tiểu Đắc biết gặp phải thổ phỉ trong vùng, nếu không sao lại biết rõ như
thế. Cậu ta buồn bã:

- Ông đã biết rồi thì để con đưa ông đi lấy, bên trong chỉ có mấy chục đồng
tiền lẻ thôi ạ!-

Người phía sau tóm chặt cổ áo Tiểu Đắc nói:

- Cứ thong thả. Còn một việc mày phải nói cho rõ, vừa nãy mày chửi cái gì
đấy?

- Bẩm ông, lúc nãy không phải con chửi ông đâu. Con chửi cái thằng Tiểu
Phùng!

Người phía sau vỗ cho Tiểu Đắc một cái vào đầu, rồi cười sằng sặc, nói:

- Tiểu Đắc, ngươi là đồ tồi, hãy quay lại xem ta là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.