HOÀI NIỆM - Trang 126

Ở bên ngoài, Phùng Nhất Phàm và tài xế trung thành đang ôm nhau

thành một khối, dù có quăng thế nào cũng không ra, vô cùng tức giận, cao
giọng hét lớn, “Phùng Nhất Nhất! Chị ra đây cho em!”.

Phùng Nhất Nhất xấu hổ, chỉnh trang lại quần áo, chân tay luống cuống

định xuống xe, nhưng lại bị Tạ Gia Thụ đưa tay ra ngăn cản, “Em cứ đợi ở
đây, không gọi em ra thì em đừng ra. Anh xuống nói chuyện với cậu ấy.
Yên tâm đi, anh không đánh cậu ấy đâu”.

Tổng giám đốc Tạ liếc nhìn chiếc quần mình đang mặc thấy không vấn

đề gì cả mới đàng hoàng xuống xe.

Anh cũng không bảo tài xế buông tay, cứ thế đứng trước mặt chàng trai

đang chật vật mà phẫn nộ, liếc nhìn cậu một lượt rồi mỉm cười, “Nhất
Phàm, lâu rồi không gặp! Cậu đã cao thế này rồi!”.

Phùng Nhất Phàm ngẩn người ra, một lúc sau mới cất giọng ngờ vực,

“Anh là Tạ Gia Thụ sao?”.

Nụ cười của Tạ Gia Thụ thân thiết như một người anh trai, không mặn

không nhạt thụi một đấm lên vai cậu, giọng điệu thân mật lại tự nhiên, “Lần
trước anh gặp, cậu vẫn học Trung học phổ thông, đúng không? Bây giờ thế
nào rồi? Vẫn còn đi học à?”.

Tài xế nhận được ra hiệu của Tạ Gia Thụ liền buông tay, Phùng Nhất

Phàm quên luôn cả giãy giụa, gãi gãi đầu, không khỏi thuận theo dòng suy
nghĩ, trả lời, “Ừm, tôi học đại học năm thứ tư rồi, hè này là tốt nghiệp”.

Tạ Gia Thụ có vẻ ngạc nhiên, vui mừng lại cảm thấy vô cùng vinh hạnh,

“Học đại học rồi à? Cậu học chuyện ngành gì vậy? Sắp tốt nghiệp rồi, đã có
định hướng việc làm chưa?”.

Nhắc đến công việc, Phùng Nhất Phàm lại nghĩ đến chị gái mình, nghĩ

đến chị mình lại nghĩ đến cảnh tượng khiến cậu sôi máu vừa rồi. Chàng trai
mới hai mươi tuổi đầu trở mặt như lật sách, chỉ tay vào mũi Tạ Gia Thụ, tức
giận quát tháo, “Vừa rồi anh làm gì chị tôi vậy? Đồ lưu manh xấu xa! Tạ
Gia Thụ, tôi nói cho anh biết, chị tôi có bạn trai rồi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.