HOÀI NIỆM - Trang 127

“Cậu đang nói đến Thẩm Hiên sao?” , Tạ Gia Thụ chớp mắt, tò mò hỏi.

Phùng Nhất Phàm thoáng sững người, có chút chột dạ nhưng vẫn cứng

miệng, “Biết rồi còn hỏi!”.

Tạ Gia Thụ cười nhạt, vỗ vai chàng trai trẻ, không chút bận tâm nói,

“Tính khí của cậu vẫn giống như trước kia, chẳng thay đổi chút nào!”.

Nói xong anh quay trở về xe, mở cửa xe, cúi đầu hỏi người trong xe,

“Thế nào rồi? Có thể ra được chưa?”.

Phùng Nhất Nhất mặt méo xệch, lồm cồm bò dậy.

Tạ Gia Thụ ân cần đỡ cô xuống xe, túm lấy chiếc áo khoác bị ném trong

xe, khoác lên vai cô, sửa sang lại cho cô, sau đó đưa đến trước mặt Phùng
Nhất Phàm. Phùng Nhất Phàm đang phun lửa qua hai mắt, Tạ Gia Thụ nhẹ
nhàng, kiềm chế áp lên má cô, giọng nói dịu dàng, “Có cần anh đưa em lên
lầu không?”.

Phùng Nhất Nhất lắc đầu như trống bỏi.

“Được rồi!” , Tạ Gia Thụ tỏ vẻ bất đắc dĩ, ngoảnh đầu nhìn Phùng Nhất

Phàm, “Nhất Phàm, vậy tôi giao chị gái cho cậu”.

Phùng Nhất Phàm thở phì phì, hằm hè, “Việc này còn cần anh phải bàn

giao à? Chị ấy là chị gái tôi!”.

“Tôi biết, tôi cũng không nói cô ấy là chị gái tôi” , Tạ Gia Thụ cười híp

mắt, phong độ đến một trăm điểm.

Thái độ không chê vào đâu được này khiến Phùng Nhất Phàm, người đã

làm ra hành động vừa kích động vừa con nít vừa rồi hoàn toàn không có lời
nào để nói. Cậu hung hăng cướp chị gái nhà mình về, phô trương thanh thế
giơ ngón giữa1 về phía Tạ Gia Thụ, sau đó lạnh lùng nghênh ngang rời
khỏi.

1Giơ ngón giữa: Bị coi là một cử chỉ thô tục và khiêu dâm. Cử chỉ này

thường được dùng để lăng mạ người mà ngón tay này chỉ vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.