HOÀI NIỆM - Trang 141

Tạ Gia Thụ đưa hóa đơn đã ký cho người phục vụ, đứng dậy, cầm áo

khoác ngoài.

“Thứ nhất, vẻ ngoài của em cũng chỉ tàm tạm mà thôi. Thứ hai, anh tuyệt

đối không đối phó với chị gái mình”.

Anh nói dứt lời rồi đi ra ngoài,. Trịnh Phiên Phiên cắn môi không vui vẻ

gì, nhưng vẫn đứng lên, đuổi theo hai bước, cách anh một đoạn xa, cất
giọng hỏi, “Vậy về nhà em phải nói với anh trai em thế nào đây?”.

Tạ Gia Thụ không dừng bước, giọng nói miễn cưỡng vọng lại, “Em

muốn nói thế nào thì nói thế ấy”.

Phùng Nhất Nhất đã chìm vào giấc ngủ, bỗng có người đẩy cửa phòng

khiến cô giật mình, vội vàng ngồi dậy.

Là em trai vừa anh tuấn lại mắc “hội chứng tuổi teen “ nhà cô.

“Em lại muốn làm gì vậy hả? ’, quả thực hôm nay Phùng Nhất Nhất rất

giận cậu.

Phùng Nhất Phàm đóng cửa, tiến lại gần rồi trừng mắt với cô.

Cậu giống mẹ Phùng, mày rậm mắt to, bộ dạng trừng mắt với người khác

rất đáng sợ. Phùng Nhất Nhất ngồi xích vào trong giường, cậu không khách
khí gì liền ngồi phịch xuống.

“Em không thể hiểu nổi, anh Thẩm Hiên có chỗ nào không bằng Tạ Gia

Thụ?” , Phùng Nhất Phàm đã nghiến răng kèn kẹt khi hỏi câu này.

Năm đó, tên khốn Tạ Gia Thụ bỏ chạy, mấy năm này chị gái cậu đã sống

thế nào? Người còn mà hồn không biết đã bay đâu mất. Cậu chứng kiến,
trong lòng cí bao lo âu, buồn phiền!

Khó khăn lắm mới có một Thẩm Hiên xuất hiện, từng tuổi này rồi, chơi

cũng đủ rồi, có người tìm đến chị gái cậu, vậy thì phải giải quyết ngay lập
tức. Những lo âu trong lòng mới giảm được một nửa thì không biết cái tên
thần kinh Tạ Gia Thụ kia lại nhảy ở đâu ra.

Phùng Nhất Phàm sắp tức chết rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.