HOÀI NIỆM - Trang 167

Dừng xe lại, trợ lý xuống mở cửa xe bên ông chủ nhà mình, nhưng mấy

lần “dốc cạn sức lực” đều không thể dìu ông chủ “uống say” của nhà mình
lên. Phùng Nhất Nhất vốn cảm thấy Tạ Gia Thụ giả vờ say, nhưng nhìn mãi,
lại cảm thấy chắc chắn là say thật rồi, vội vàng xuống xe giúp đỡ.

Trợ lý được cô trợ giúp, vô cùng cảm kích, cố sức mỉm cười với cô.

Phùng Nhất Nhất thấy thời tiết lạnh như vậy mà chóp mũi anh ta vẫn đổ mồ
hôi, trong lòng càng không hoài nghi thêm gì nữa.

Hai người cùng đỡ Tạ Gia Thụ vào trong thang máy, có vẻ như muốn

đưa tay ra bấm nút thang máy, trợ lý để hơn nửa người ông chủ tì lên Phùng
Nhất Nhất.

Khi cửa thang máy chuẩn bị khép lại, Phùng Nhất Nhất choáng váng mặt

mày, cơ thể bỗng nặng trịch, ngẩng đầu lên nhìn, trợ lý đã đứng bên ngoài
cánh cửa thang máy.

Cửa được khép lại hoàn toàn, khuôn mặt tươi cười vì cảm kích của trợ lý

hờn toàn biến mất, Phùng Nhất Nhất há hốc mồm, không thể nào tin được
chuyện đã xảy ra…

Vào lúc biểu cảm của Phùng Nhất Nhất (O o O) hì thang máy đã lên đến

tầng hai mươi hai.

Phùng Nhất Nhất gian nan dìu Tạ Gia Thụ ra ngoài, để anh dựa vào

tường. Cô thở phào một hơi, nhón chân lay lay vai anh, “Tỉnh lại nào, tỉnh
lại nào! Nhập mật mã!”.

Người dựa trên tường dần mở mắt nhìn cô, giọng nói vừa thấp vừa khàn,

“Mật mã của anh không thay đổi”.

Giống như trước kia, giống của cô.

Phùng Nhất Nhất nhập sáu số chính giữa trong số chứng minh thư của

mình vào, “tít” một tiếng, cửa mở ra.

Ryta

10-08-2015,02: 18 PM

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.