HOÀI NIỆM - Trang 260

Thịnh Thừa Quang vỗ vai anh, nói, “Cậu đi nghỉ một lát đi, chí ít thì

cũng phải tắm rửa rồi thay bộ quần áo đi đã. Ở đay anh sẽ để ý giúp cậu, có
việc gì anh sẽ báo cậu ngay lập tức”.

Tạ Gia Thụ hai tay ôm đầu, mười ngón tay đâm sâu vào mái tóc bù xù,

ngồi thẳng người thở dài một tiếng rồi đứng dậy nói: “Vậy em rời khỏi đây
một lát. Em phải bàn giao lại mấy chuyện ở văn phòng, rồi đến chỗ chị em,
không thể để chị ấy biết được. Em sẽ mau chóng về sớm. Em có mang theo
điện thoại bên mình, anh Thừa Quang, có tin tức gì anh hãy báo cho em
ngay lập tức nhé!”.

Cũng coi như đã trấn tĩnh trở lại, nghe lọt tai những lời khuyên nhủ,

Thịnh Thừa Quang nhìn anh tỏ ý khen ngợi rồi gật đầu.

Lúc này, Tạ Gia Thụ chắc chắn không thể lái xe, mượn tài xế và xe của

Thịnh Thừa Quang, anh về nhà tắm rửa, nhanh chóng thay quần áo rồi lập
tức ra khỏi nhà.

Lòng nóng như lửa đốt, lại không có cách nào phân thân. Hai nơi là văn

phòng làm việc F. D và Tập đoàn Trường Lạc anh đều phải đích thân đến,
nhưng cuối cùng, anh không đi, chỉ gọi điện nói với thư ký của chị gái là
mình phải đi công tác, rồi gọi điện cho trợ lý, ủy thác toàn bộ quyền hành
cho anh ta.

“Tổng giám đốc Tạ, anh có việc gì quan trọng cần phải làm sao?” , trợ lý

được giao nhiệm vụ lớn lao, có chút hốt hoảng.

Giọng nói của Tạ Gia Thụ trong điện thoại nghe rất bình thường, chỉ có

chút khàn khàn, còn mang theo ý cười, “Nuôi binh nghìn ngày, dùng trong
một giờ, đừng hỏi nhiều nữa, tập trung giải quyết công việc đi!”.

Trợ lý kích động cúp điện thoại. Lúc này, xe của Tạ Gia Thụ đang dừng

trước cửa một công ty.

“Nhất Phàm!” , ngồi bên cửa xe, anh gọi Phùng Nhất Phàm, người đang

tiễn khách ra về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.