HOÀI NIỆM - Trang 282

Thừa Quang cười khổ, đưa cho anh điếu thuốc. Từ Thừa Kiêu khoát khoát
tay, “Một lát nữa còn phải đi đón con gái tan học”.

Để kết thúc công việc cho sớm còn đi đón con gái bảo bối, Từ Thừa Kiêu

buộc lòng phải bất chấp khó khăn, tiến lên trước, ghì lấy vai Tạ Gia Thụ, đè
anh vào cánh cửa, hét một tiếng bên tai, “Đừng cử động nữa! Để tôi mở
cửa”.

Dùng ngón chân nghĩ cũng biết chìa khóa cửa không thể ở bên trong.

Bọn bắt cóc dù có không chuyên nghiệp cũng không thể để con tin tự khóa
trái mình bên trong, đúng không?

Từ Thừa Kiêu thầm trợn trừng mắt, dùng chìa khóa Má Lúm Đồng Tiền

đưa để mở cửa.

Cửa vừa được hé mở, người ở bên trong đã bổ nhào tới như tên lửa đạn

đạo, thân thể cường tráng của Từ Thừa Kiêu cũng suýt chút nữa bị cô đụng
cho ngã nhào.

Sau đó, Tạ Gia Thụ một tay ôm quả đạn kia, tay còn lại máu be bét cắm

trong cánh cửa sổ.

Cảnh tượng này quả thật đã khiến cho Từ Thừa Kiêu cười lăn lộn trong

lòng, thầm nghĩ: Khi quay về, nhất định phải kể cho bà xã nghe mới được.
Ông đây chưa từng chứng kiến lần bắt cóc nào lại thú vị, buồn cười như
vậy. Sau khi tên bắt cóc bị tóm, khuôn mặt cảm động, chủ động đưa chìa
khóa, còn thương vong lớn nhất là khổ chủ tự mình nhét tay vào cánh cửa
thủy tinh.

Tạ Gia Thụ phá hỏng một chiếc xe và nửa cánh tay. Người của ngài Kiêu

phụ trách chiếc xe, cong người của Thẩm Hiên phụ trách cánh tay của Tạ
Gia Thụ.

Một quyền đập nát kính thủy tinh bị thương vẫn coi là nhẹ, nhưng anh lại

cho tay xuyên thẳng qua đó, mảnh thủy tinh sắc bén như con dao cắt vào
mu bàn tay cà cánh tay, mấy chỗ bị cứa sâu hoắm. Thủy tinh đâm vào tay
anh tạo thành những lỗ máu lớn nhỏ, máu chảy rất nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.