HOÀI NIỆM - Trang 283

Tạ Gia Thụ lại rất phấn chấn, còn có tâm trạng trêu đùa Phùng Nhất

Nhất, “May mà anh không thuộc nhóm máu gấu trúc”.

Phùng Nhất Nhất vừa rồi khóc thảm thương, lúc này lỗ tai ong ong

không nghe thấy gì nữa, ngẩn người để cánh tay vẫn còn nguyên vẹn của
anh nắm chặt lấy, có lúc còn nghẹn ngào, nức nở.

Tạ Gia Thụ nhìn cô một hồi lâu bằng ánh mắt dịu dàng, không kìm nén

được, tiến đến hôn cô.

Hai bác sĩ nam đang cầm máu cấp cứu cho cánh tay anh ngơ ngác nhìn

nhau, sau đó nhìn về phía Viện trưởng Thẩm của họ với đôi mắt cầu cứu.

Thẩm Hiên dựa vào cạnh xe cách đó không xa, tay phải của anh cũng

được quán băng gạc. Hai bác sĩ gặp phải tình huống khó xử nhìn về phía
anh xin giúp đỡ, anh lại chuyển ánh mắt sang chỗ khác.

Phải đến khi bị đôi môi của Tạ Gia Thụ cuốn lấy, Phùng Nhất Nhất mới

ý thức được anh dang làm gì. Cô đưa tay đẩy anh, nhưng lúc này, Tạ Gia
Thụ điên cuồng đến đáng sợ, ghì lấy cô, hôn cô, không buông tha.

“Điện thoại của anh” , Phùng Nhất Nhất giãy giụa nhắc nhở, “Điện thoại

đổ chuông kìa!”.

Tạ Gia Thụ ôm cô vào lòng, sau khi nhận điện thoại rất phấn khích “A

lô” một tiếng.

Người đầu bên kia cũng rất phấn khích, “A lô! Anh là Tạ Gia Thụ đúng

không?”.

Tạ Gia Thụ cầm điện thoại, nhìn hiển thị cuộc gọi trên màn hình, vừa nói

” Tôi đây!” , vừa ra hiệu cho Từ Thừa Kiêu đang đứng cách đó không xa.

Tiếng cười sang sảng hào hùng của Râu Rậm đến Phùng Nhất Nhất ở

bên cạnh cũng nghe thấy, “Anh Tạ! Chào anh! Chuyện là như thế này, vị
hôn thê của anh, cô Trịnh Phiên Phiên và chúng tôi có kết bạn với nhau,
mấy ngày này cô ấy ở chỗ chúng tôi rất vui vẻ. Nhưng bây giờ cô ấy muốn
về nhà. Còn chúng tôi với tư cách là bạn bè, có thể bảo đảm đưa cô ấy về an

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.