HOÀI NIỆM - Trang 594

“Xinh quá!” , Tạ Gia Vân xoa xoa mái tóc đen nhánh của cu cậu, bùi

ngùi nói, “Nhỏ hơn đứa thứ hai nhà chị, nhưng xem ra còn rắn rỏi hơn
nhiều! Mới thế mà đã biết lẫy rồi!”.

Phùng Nhất Nhất vội vàng nói, “Bé nhà chị là con gái, con gái điềm đạm

dịu dàng hơn con trai mà!”.

Tạ Gia Vân được an ủi, có chút cảm kích nhìn Phùng Nhất Nhất, rồi lại

hỏi, “Thằng nhỏ này có phải ăn nhiều mà ị cũng nhiều không?”.

Phùng Nhất Nhất ra sức gật đầu!

Vô... cùng... nhiều!

“Giống cha nó đấy, Gia Thụ lúc nhỏ cũng vậy” , Tạ Gia Vân nói, giọng

nói sau đó khẽ hơn nhiều, “Lúc nhỏ, nó bú nhờ sữa người ta, cả hai người
cũng không đủ cho nó bú, cứ đến nửa đêm là đói rồi khóc um lên... Chuyên
gia dinh dưỡng nói không thể ăn quá nhiều, không được tăng đồ ăn cho nó.
Chị không tin, lén ra ngoài mua sữa bột về, buổi đêm pha cho nó uống.”.

Thật ra, lúc đó Tạ Gia Vân vẫn còn là một cô bé. Cha quanh năm đau

ốm, mẹ sinh xong em trai thì chuyển ra ngoài tĩnh dưỡng, một gia đình lớn
như thế, cậu em trai lại nhỏ thế này, chỉ có một đám người ngoài lệ thuộc
sách vở chăm sóc. Kỳ thực, lúc đó cô rất sợ em trai mình không sống nổi.

Nhưng chớp mắt, cậu em trai bé nhỏ cô đơn trong nôi ngày nào nay đã

có con, có gia đình của riêng mình.

Tạ Gia Vân lắc đầu, xua đi ý nghĩ chợt muốn khóc, dịu dàng nói với Hổ

Nhỏ, “Sau này, Hổ Nhỏ nhà chúng ta cũng sẽ cao, sẽ đẹp trai như cha!”.

“Em cũng hy vọng nó giống cha nó” , Phùng Nhất Nhất cười híp mắt

nói.

Tạ Gia Thụ ở bên ngoài tiếp đãi anh rể Diệp Kỳ Viễn, trong phòng lúc

này chỉ có Tạ Gia Vân và Phùng Nhất Nhất. Cùng là hai người phụ nữ vừa
sinh con, bởi thân phận chung là làm mẹ và cùng yêu thương Tạ Gia Thụ,
giữa họ đã tan biến những điều không vừa lòng trước đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.