HOÀN KHỐ - Trang 106

sắc trên mặt so với lúc trước thì có sức sống hơn, “Nhị thái tử đã lâu không
đến, ta thật rất muốn nghe chút chuyện ở nhân gian.”

“Hảo.” Lan Uyên vuốt cằm, nói những hiểu biết khi cùng Li Thanh

đến nhân gian, bất giác trong lòng thấy thoải mái, nói chuyện cũng hứng
thú không ít. Một đường nói từ cảnh vật tới con người, nói đến thôn trang
nhỏ ở phía sau chân núi, tuy là vội vã cúi đầu liếc mắt một cái, nhưng vẫn
không hề ít ấn tượng. Nhà tranh bằng trúc, tiểu kiều lưu thủy (3), trong
trang có một gốc đại hòe rậm rạp um tùm, ruộng nương dọc ngang vẫy
vùng, gà chó cũng có thể nghe thấy “Tuy chỉ là thôn trang sơn dã, nhưng
không mất hứng thú cùng phong nhã.”

“Thật là một nơi tự do tự tại.” Văn Thư nghe xong trong mắt không

khỏi sinh ham muốn, “Có đôi khi, làm một phàm nhân vô dục vô cầu bình
bình đạm đạm qua một đời cũng không hẳn là không tốt.”

Lúc gần đi, Văn Thư lấy ra một vò Quỳnh Hoa Lộ tặng hắn: “Gần đây

thân thể không khỏe, sợ về sau cũng không tốt. Vò rượu này cứ cho là tặng
nhị thái tử lưu chút kỉ niệm về ta.”

Lan Uyên nhận lấy, dặn hắn hảo hảo bảo trọng, đừng nghĩ ngợi lung

tung, nếu muốn ăn hay muốn dùng cái gì cứ sai người đến Thần An điện
lấy. Văn Thư cũng cười nhạt gật đầu, chính là cũng cố chống đỡ tiễn hắn
đến ngoài cửa Thiên Sùng cung, Lan Uyên hết lần này đến lần khác muốn
hắn dừng bước, hắn cũng không nghe.

——————————————

Lúc này, Lan Uyên đang cùng Thái Thượng Lão Quân chơi cờ, sắc

trời phía đông nam ẩn ẩn có chút u ám, ban đầu cũng không để ý. Từ bàn
cờ ngẩng đầu lên, chỉ thấy mây đen nhanh bay đến bên kia, tụ thành một
đám mây to đen nghìn nghịt, tia chớp sáng ngời, cơ hồ muốn phá tung một
góc trời. Ngay sau đó là một tiếng sấm dữ dội, rung động đến nỗi cả bàn cờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.