HOÀN KHỐ - Trang 143

trần khi mới gặp, nhuệ khí bức người khi cầm kiếm, rồi đến vẻ không được
tự nhiên trước họa quán khi nói với thư sinh một câu “Tùy ngươi”, lúc đoạt
lấy trúc phiến thấy trong mắt y dấu diếm vẻ ngượng ngùng...... Rất nhiều
rất nhiều, cũng không dám nhớ về chuyện cũ, bởi vì nhớ tới chỉ càng thêm
hối hận.

Mưa dần dần nhỏ, giữa cảnh tượng hiện ra một bóng người, là một thư

sinh, mặc một kiện nguyệt sắc sam tử dính đầy bùn đất, trong lòng ôm một
con hồ toàn thân tuyết bạch. Chậm rãi nâng mặt, chỉ có thể nói là bình
thường, nhìn không ra một chỗ kém cỏi nhưng cũng không thể nói là có
chút gì tốt.

Chỉ thấy Li Lạc nhảy ra khỏi cái ôm của thư sinh trong chốc lát đã

biến thành hình người đi tới, lại từ trong ngực lấy ra cái gì ném cho Li
Thanh, dường như nói nói mấy câu, Li Thanh xoay thân, một đôi xán kim
đồng đối diện với hắn.

Muốn bỏ chạy, nhưng chân như bị dính lại không thể đi được, chỉ có

thể nhìn y từng bước từng bước đến gần, mái tóc dài ngân sắc dưới ánh
sáng như rực rỡ lay động.

Giống cũng không giống ngày nào đó, ta cũng kinh ngạc như vậy,

ngươi nhìn không chớp mắt đi lướt qua ta nói, “Viện cớ” hai chữ giống như
băng rơi xuống ngọc bàn?

Túi gấm màu vàng đưa tới trước mặt, Li Thanh vẫn không lên tiếng

muốn mở ra.

“Đừng......” Lan Uyên vội cản lại. Nhưng là chậm một bước, túi gấm

bị mở ra, lộ ra một thứ giống như cái chuông vàng, hào quang lóng lánh,
trên mặt chữ khắc đầy. Kim cương tráo, Phật tổ tặng cho thiên đế, thiên đế
lại ban cho nhị thái tử Lan Uyên làm pháp khí bảo vệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.