HOÀN KHỐ - Trang 16

Văn Thư tính tình rất hảo, luôn ôn nhu lãnh đạm cười, dù không xinh

đẹp lắm nhưng luôn làm cho người khác thấy thoải mái. Văn Thư rất ít khi
ra khỏi Thiên Sùng cung, Lan Uyên mỗi lần đến đều cùng hắn nói chuyện
bên ngoài, chuyện nhân gian, chuyện yêu giới, chuyện thiên giới. Thao thao
bất tuyệt một trận, hắn sẽ cười đến thật cao hứng, sắc mặt cũng trở nên
hồng nhuận.

Hôm nay còn nói rất cao hứng, nhắc đến Li Thanh kia, một đôi kim

đồng băng lãnh, một người lạnh lùng. Khi nói đến hắn, Lan Uyên lại nằm
bò ra thạch bàn cười to một trận: “Văn Thư, ngươi nói, có con hồ ly nào
như vậy?”

Văn Thư nhìn hắn cười, ngữ khí có chút bất đắc dĩ: “Chúng sinh hàng

nghìn hàng vạn vẻ, ngươi có thể nào vì vậy mà đi trêu chọc người ta?”

“Ngươi không thấy thú vị sao? Đã là hồ, thì phải có bộ dáng yêu mị,

nếu không thì khuôn mặt để cho ai xem? Thật là phí hoài cho khuôn mặt
xinh đẹp như vậy. Sách......” Khi nói lời này, ánh mắt xanh đen tinh lượng
chói mắt, chí đắc ý mãn.

Văn Thư không nói lời nào, nhẹ nhàng lắc đầu.

——————————————

Yến hội Lang Vương, Li Thanh cuối cùng cũng đi.

Chọn một góc khuất bên cạnh bàn. Mới vừa ngồi xuống đã có thị nữ

quỳ bên người ân cần rót rượu, uy đồ ăn. Thân thể mềm yếu như không
xương, sa y khinh bạc căn bản không che được gì cả, lại cố ý cúi người,
làm cho bộ ngực tuyết trắng ở trước mắt y cái gì cũng nhìn không sót.

Mắt thấy nữ tử muốn ngồi vào trong lòng, Li Thanh vội vàng tránh đi.

Mày nhíu lại, nhìn về phía nhân ảnh bào lam sắc cách đó không xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.