HOÀN KHỐ - Trang 77

“Nói cho ta biết, hoa đăng kia...... Trên hoa đăng kia người được viết

tên là ai?” Trong lúc ý loạn tình mê, hắn nhìn đôi mắt thất thần kia gắt gao
truy vấn.

“Ngươi...... A...... Ngươi không phải thấy rồi sao?” Y tránh ánh mắt

hắn không muốn trả lời.

“Ta không thấy rõ.” Lúc ấy đang ở quá xa, muốn gọi người giúp kéo

lên, đã thấy y mâu quang chợt lóe, hoa đăng đã bị gió thổi xa đến với
không tới.

“Ha hả ha hả......” Y chỉ cười, xán kim đồng trong nháy mắt nhìn

không ra cảm xúc gì, lại chợt bị *** che phủ, “Vậy ngươi đoán đi.”

——————————————

Lên núi xem mặt trời mọc, đến hồ xem người cá, bảng viết trên cầu

vượt, bánh quai của Thập bát nhai...... Nhất nhất đều xem qua, nghe qua,
hưởng qua. Còn chưa cam tâm, liền thuê một chiếc thuyền dọc theo sông
trở về, lắc lắc lay lay đã ở trên sông mười ngày.

Hồ ly trời sinh tính úy thủy, mặc dù mặt lãnh nghiêm không lên tiếng,

bàn tay nắm chặt thành quyền đã tiết lộ sự căng thẳng. Lan Uyên đi đến
phía sau nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của y: “Đằng vân giá vũ (cưỡi mây đạp
gió) mặc dù nhanh, có thể nào có ý tứ gì? Không bằng hiện tại cứ tiêu diêu
tự tại, ngươi nói sao?”

Li Thanh nghiêng đầu né tránh môi hắn, lại mặc hắn ôm, tựa vào nhau

cùng ngắm nước sông dào dạt bên dưới, đường về thật cũng không cảm
thấy dài.

Khi trở lại hồ vương phủ, tên tiểu tư của Lan Uyên đã sớm dùng đôi

mắt trông mong đứng chờ ở cửa từ lâu, vừa thấy hai người xuất hiện liền
vội vàng chạy tới nói với Lan Uyên: “Thái tử, ngài đã trở lại. Đại thái tử đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.