HOÀN KHỐ - Trang 82

Buông sách, Li Thanh dựa vào lưng ghế ngửa mặt nhìn vào mắt hắn:

“Không phải.”

“Thực khiến ta thương tâm.” Lan Uyên giả vờ đau lòng, ôm ngực đi

tới, cúi đầu, con ngươi mặc lam ánh lên một chút kim sắc, là mắt của y, gợn
sóng không sợ hãi.

Nhắm mắt lại, người đã bị hắn ôm lấy, lời lẽ tương giao.

“Có nhớ ta không?”

“......” Li Thanh không đáp, Lan Uyên cũng không truy vấn nữa, chính

là hôn càng sâu......

Ngoài cửa sổ mây đen đầy trời, che khuất một vầng trăng cô độc.

Lan Uyên có khi liên tiếp mấy tháng mỗi ngày đều đến, có khi liên

tiếp mấy tháng cũng không thấy bóng dáng. Thân mật, vắng vẻ, rồi lại thân
mật, rồi lại vắng vẻ...... Trăm năm với bọn họ mà nói bất quá trong nháy
mắt đã qua.

Nhị thái tử phong lưu phóng đãng từ trước không thay đổi, nghe nói

thiếu niên tuyết tộc bị đưa trở về, lại thu một nữ tử do đại thái tử tặng, sau
lại có rất nhiều thiếu niên hay thiếu nữ mỹ mạo. Khi sủng ái chỉ hận là
không thể mật lý điều du, khi đó cho dù muốn lấy ánh trăng xuống, nhị thái
tử cũng không một chút nhíu mày, một khi chán ghét, cũng chỉ nghe thấy
tân nhân cười, cựu nhân ngay cả khóc lóc kể lể cũng không nơi đi.

Mặc Khiếu nói: “Hắn được nuông chiều, tính tình chính là như thế.”

Hồng Nghê nói: “Cái gì nhị thái tử, đi đến nhân gian bất quá chỉ là tên

say rượu ở kỹ viện ăn chơi trác táng. Hắn là ai chứ bất quá là có khuôn mặt
dễ nhìn thôi, thật đúng là không biết khi nào hắn mới có thể móc ra thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.