HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 150

sầu riêng là loại trái cây ngon nhất trên đời, giàu dinh dưỡng, hương vị đặc
biệt, không hổ danh là vua của muôn quả.

Lời như vậy, Thẩm Hyên cũng đã từng nói. Vệ Đinh bắt đầu hoài

nghi liệu hắn và Tĩnh ca ca có phải là anh em song sinh thất lạc nhau nhiều
năm không.

Thẩm Huyên đã quen với tật thả hồn đi ngao du của Vệ Đinh, bèn

nhéo má để kéo suy nghĩ của cậu quay về hiện thực, đột nhiên kề sát mặt
cậu, thần bí nói: “Tới ngày sinh nhật, anh sẽ cho em biết một bí mật, lúc đó
em nhất định sẽ rất hạnh phúc!”

Vệ Đinh trợn trắng mắt, không buồn đáp lời.

Ngày hè nóng bức, hai người quấn quýt lấy nhau khiến toàn thân đổ

đầy mồ hôi. Ban nãy chăm chú nghe Thẩm Huyên nói chuyện nên Vệ Đinh
không nhận ra tư thế của họ mờ ám đến vậy. Mãi đến khi hơi thở nóng bỏng
của Thẩm Huyên phả lên mặt cậu, Vệ Đinh mới ý thức được hành động của
cả hai người đã vượt qua giới hạn bạn bè rồi.

Thẩm Huyện ôm cậu, cậu không bài xích. Thẩm Huyên nhéo má cậu,

cậu lại cảm thấy được cưng chiều. Cảm giác được quan tâm yêu thương quả
thực ngọt ngào khó tả.

Trong lòng chợt cảm thấy bất an, Vệ Đinh vội vàng nhảy xuống

giường, cúi đầu chỉnh lại áo quần. Cậu cảm thấy mình thật có lỗi với Tĩnh
ca ca, tự nhiên lại đi ôm ấp một người chỉ mới quen biết có năm ngày.
Trong hoàn cảnh lạ lẫm, ấy vậy lại yên tâm thoải mái nằm trên giường
người khác, hưởng thụ sự quan tâm yêu thương của họ mà không hề thấy
khó chịu.

Vệ Đinh cầm bút bi trên bàn, viết lên bàn tay mấy chữ rồi đưa qua

cho Thẩm Huyên xem: Tôi muốn về nhà.

“Đợi lát nữa rồi về.” Thẩm Huyên cũng xuống giường: “Đi tắm trước

đi, em ra nhiều mồ hôi quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.