HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 125

Tiểu Huyền lập tức yên tâm hẳn, lại nghĩ suốt dọc đường mình

đã phải ăn lương khô, nếu không bắt chẹt lại Nhật Khốc quỷ một
vố thì quả thực là có lỗi với cái bụng của mình, nó bèn nói với tiểu
nhị: “Trước tiên cứ mang tất cả món ăn của Tam Hương các này, mỗi
loại một đĩa lên đây, nếu không đủ ta sẽ gọi tiếp.” Giọng nó còn
chưa hết vẻ non nớt, nghe trong trẻo, giòn tan nhưng những lời này
lại tràn đầy hào khí, khiến những người ở đây đều không kìm được
ngoảnh đầu nhìn qua.

Tên tiểu nhị chắc hẳn chưa từng nghe người ta gọi món như vậy,

lại thấy nó là một đứa bé, liền do dự hỏi lại: “Tiểu khách quan, Tam
Hương các chúng tôi tổng cộng có một trăm bảy mươi sáu món ăn,
mỗi món đều đưa lên một đĩa sao?”

Tiểu Huyền nghe nói Tam Hương các này có nhiều món ăn như

vậy thì không khỏi thầm kinh ngạc, chỉ là tên tiểu nhị này lại thêm
một chữ “tiểu” vào trước hai chữ “khách quan” khiến nó cảm thấy
rất không thoải mái, bèn đập mạnh khối bạc đang cầm chặt trong
tay xuống bàn, nói lớn: “Sao ngươi lằng nhằng thế nhỉ? Có phải
ta ăn không của ngươi đâu, ngươi khinh ta ít tuổi hay sao?” Những lời
này lý ra phải nói với giọng hùng hồn, nhưng nó dù sao cũng hơi
tiếc bạc, nếu không phải vì có chút tức tối thì e là đã thật sự thu lại
những lời vừa rồi, thành ra lần này giọng nói không được tự tin
lắm.

Tên tiểu nhị còn muốn nói gì thêm nhưng lại thấy Nhật Khốc

quỷ trừng mắt nhìn tới, nơi đáy lòng bất giác trào lên cảm giác giá
lạnh, thế là không dám nói gì thêm, cáo lỗi một tiếng rồi chạy đi
chuẩn bị. Tiểu Huyền vẫn chưa hết giận, lại gọi thêm một tiếng:
“Mang thêm mười cân rượu ngon nhất của các ngươi lên đây!” Rồi
nó quay sang nhìn Nhật Khốc quỷ, cười hì hì, nói: “Đợi lát nữa xin
được kính đại ca mấy chén!” Nhật Khốc quỷ đang có điều suy tư,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.