HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 128

Tiểu Huyền ăn liền một lúc, dần cảm thấy no, lúc ngẩng lên

nhìn thấy năm người ngồi bàn phía tây đang đoán tay chơi tửu lệnh
vô cùng náo nhiệt, lại nghĩ nếu cha ở đây để mình mời ông ăn một
bữa thịnh soạn thế này thì tốt biết mấy, thế là bèn ngẩn người,
tiện tay cầm chén rượu trên bàn đổ vào miệng...

Tiểu Huyền lần đầu uống rượu, lại uống trong tình huống

không có sự chuẩn bị, chỉ cảm thấy có một ngọn lửa chạy thẳng
xuống cổ họng rồi xộc vào tận trong tim phổi. Nó trở tay không kịp,
lập tức cả kinh nhảy bật dậy, sau đó ho sặc sụa một hồi. Mọi người
xung quanh không kìm được khẽ nở nụ cười mỉm, nhưng tiểu cô
nương kia thì dường như có lòng trêu chọc nó, bèn vỗ tay cất tiếng
cười rộ.

Tiểu Huyền đưa tay lau những giọt nước mắt vừa trào ra, lại hậm

hực trừng mắt nhìn tiểu cô nương ngồi ở bàn phía tây đó, đột nhiên
nhìn rõ khuôn mặt đối phương. Chỉ thấy khuôn mặt xinh đẹp như
hoa ấy đang mỉm cười nhìn lại mình, chiếc mũi cao, miệng hơi he
hé, để lộ hai hàm răng trắng ngà đáng yêu, hai bên má có hai lúm
đồng tiền thật sâu, nơi đầu mày cuối mắt đều tràn ngập một
nét cười như tinh nghịch mà lại như giễu cợt. Trong ánh mắt vốn
đang chan hòa nước mắt của Tiểu Huyền, tiểu cô nương này lại
càng xinh đẹp không gì tả xiết.

Cũng chẳng rõ là do rượu hay do nguyên nhân nào khác, Tiểu

Huyền bỗng cảm thấy trái tim mình loạn nhịp, rồi sau đó đỏ mặt
tía tai, vội vàng ngoảnh lại gọi lớn một tiếng: “Tiểu nhị!” Nhưng
trước mắt nó vẫn còn hiển hiện khuôn mặt yêu kiều, xinh đẹp kia,
trong lòng trào dâng một thứ cảm giác kỳ lạ tột cùng.

Thì ra Tiểu Huyền tuy còn nhỏ tuổi nhưng lại trưởng thành sớm.

Trước đây, khi chơi đùa với những cô bé gần nhà thì không hề suy
nghĩ gì về chuyện nam nữ, nói đánh là đánh, nói mắng là mắng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.