HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 190

lúc này đang lăn tăn sóng gợn, cuối cùng bốn mắt nhìn nhau,
dường như đều rất kinh hãi.

Lâm Thanh trầm giọng nói: “Người này chắc hẳn đã lén lút tới

gần từ dưới nước, sau khi thấy chúng ta lao ra ngoài khoang
thuyền thì lập tức trốn đi. Có thể phản ứng mau lẹ và không để lại
chút tung tích nào như thế, trong Cầm Thiên bảo e là chỉ có Long
phán quan mới đủ sức làm được.”

“Cho dù Long phán quan có thời gian rảnh rỗi thì cũng không

cần thiết phải lén lén lút lút như vậy. Hà hà, xem ra đã có không ít
cao thủ tới thành Phù Lăng này rồi.” Trùng đại sư ngẫm nghĩ một lát
rồi nói tiếp: “Có điều, ta tới thành Phù Lăng đã được hai ngày,
phía Cầm Thiên bảo lại chẳng hề hỏi han tới, thực không hợp với lẽ
thường, nếu bọn họ phái cao thủ tới giám sát chúng ta thì cũng coi
như hợp tình hợp lý. Chỉ là ta thực không nghĩ ra dưới trướng Long
phán quan lại có tay cao thủ nào ghê gớm như vậy...”

Thủy Nhu Thanh nhìn mặt nước vẫn đang rung rinh sóng gợn,

hăng hái cất tiếng: “Có cần cháu đuổi theo xem thế nào không?”

Trùng đại sư lắc đầu, nói: “Người này có võ công cao thâm khó

lường, tuyệt đối sẽ không lưu lại chút dấu vết. Nếu nhóc con
ngươi có thể phát hiện ra tung tích của hắn, chỉ sợ đó là cái bẫy do
hắn cố ý lưu lại, mạo muội đuổi theo sẽ chẳng làm gì được hắn
đâu.”

Thủy Nhu Thanh nghe Trùng đại sư nói năng trịnh trọng như vậy,

trong lòng hết sức không phục, bèn trề môi, lầm bầm nói:
“Chẳng qua là bơi giỏi mà thôi, có cái gì ghê gớm đâu chứ?”

“Thanh Nhi, muội nhìn kìa!” Hoa Tưởng Dung chỉ tay xuống mặt

sông, nói. “Những gợn sóng này có chỗ nào không tầm thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.