HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 217

Lâm Thanh loáng thoáng hiểu ra, xem ra người đó là do Minh

Tướng quân phái tới. Sự việc cũng phải như vậy thì mới hợp tình hợp
lý, bởi Thái tử cũng đã phái Diệu thủ vương tới rồi, Minh Tướng
quân không lý nào lại khoanh tay đứng nhìn được.

Ninh Hồi Phong im lặng hồi lâu, chợt khẽ ho một tiếng. Lỗ Tử

Dương hiểu ý nói ngay: “Tiên sinh không được khỏe, nên nghỉ ngơi
sớm một chút! Thuộc hạ cáo lui!”

“Ta mệt mỏi đã quen, mầm bệnh trên người không cách nào trừ

bỏ hết được.” Ninh Hồi Phong thở dài, than. “Có điều, quanh năm
mang bệnh cũng không phải là quá tệ, giống như khi nãy ta không
muốn khiến Quan Minh Nguyệt chú ý, có thể cáo bệnh mà không
nói gì...”

Lỗ Tử Dương cười rộ. “Tiên sinh trí kế vô song, tài hơn Gia Cát,

vậy mà tên Quan Minh Nguyệt cứ nghĩ đường đường sư gia của Cầm
Thiên bảo ta lại chỉ là chức vị tượng trưng.”

Ninh Hồi Phong hờ hững nói: “Làm việc lớn kỵ nhất là lộ liễu,

điều này ngươi làm rất tốt. Bây giờ ngươi tuy chỉ là một hương chủ
nhỏ nhưng nếu ngày sau việc mà thành, ắt có thể danh vang thiên
hạ, diệu tổ quang tông.”

Lỗ Tử Dương cung kính nói: “Đều là nhờ tiên sinh dạy dỗ!”

“Ngươi đi nghỉ ngơi đi! Mấy ngày tới, thành Phù Lăng sẽ có gió

mây vần vũ, nhất định phải giữ trạng thái tinh thần tốt nhất
mới được, đừng nên để xảy ra sai sót gì.”

Lâm Thanh nghe tới đây thì lại càng thấy nghi hoặc. Theo như

khẩu khí của hai người này, việc lớn kia tuyệt đối không phải là cuộc
liên minh giữa Thái thân vương và Cầm Thiên bảo, nhưng thực khó
lòng đoán ra chân tướng. Y biết có ở lại cũng không thể nghe thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.